Năm ấy tôi nhập học, Bắc Đại đại khái là có bốn lớp tựchọn. Ngoại trừ những lớp chuyên ngành, mỗi người có thể chọn những lớp khácnhau, miễn là tích đủ số tín chỉ là được. Tôi cầm quyển sách giáo khoa thậtdày, bắt đầu chọn ra những lớp nào không dễ trượt. Thuận tiên mở sổ tay tânsinh viên ra, tra cứu thi cử xử phạt một chút. Bắc Đại coi như khó vào dễ ra,để chiếu cố những sinh viên năng lục kém, sinh viên có trượt cũng chỉ cần nămsau học bù cho đủ tiêu chuẩn là được, sẽ không đưa vào học bạ. Trong sổ taysinh viên cũng khuyên chúng tôi không nên chọn quá nhiều chương trình học,tránh tình trạng không đủ sức lực dẫn đến thi trượt. Tôi đương nhiên nghiêm túctuân theo dạy bảo, chỉ cần theo được các môn chuyên ngành với tôi cũng đã đủsầu rồi, chỉ cần trong bốn năm học tích đủ môn học là được.
Tôi quay đầu hỏi mấy người khác: “Các cậu có ai từnghọc tiếng Đức chưa?”
Bọn họ cũng thành thật trả lời: “Chưa từng, nhưng saukhi đăng kí khoa này, nghỉ hè cũng có đi học qua một chút.”
Tôi không thể tin cảm thán: “Các cậu thi đại học xongcòn học lớp mùa hè? Sao tớ thi đại học xong lập tức cảm giác như nông nô đượcgiải phóng, nhưng ngựa điên hoang dã nha? Các cậu quá đáng hổ thẹn!”
Chu Lỵ cười cười: “Đại gia không sợ cạnh tranh quákịch liệt sao? Không thể thua từ lúc mới xuất phát được. Nghe nói trong khóanày của chúng ta còn có người học ngoại ngữ từ nhỏ, mà chính là tiếng Đức đó.Ngày thật khó sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-toi-truong-bac-dai/2741651/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.