Ngày hôm sau, khi tôi vừa tỉnh dậy, hai giường bêncạnh đã chăn đệm chỉnh tề. Lại nhìn đồng hồ đeo tay, đã sắp mười giờ. Tôi vuốtcái đầu tổ chim đi vào phòng rửa mặt. Phương Dưa Khả vừa văn từ phòng tắm đira, trong tay còn cầm một chùm nho. Cậu ta nhìn cái đầu của tôi một chút, nhíumày nói: “Cô đi ngủ hay đi tránh bom vậy? Vì sao mỗi lần tỉnh lại đều là loạitạo hình này?”
Tôi trừng cậu ta một cái, “Liên quan gì đến cậu?” Nóixong tôi liền hung hăng đạp cửa phòng tắm. Bản thân ở trong gương quả thật cóchút dọa người. Tóc đều chĩa ra mọi hướng như mào sư tử, sau gáy còn có vếthồng hồng. Tôi vỗ vỗ mặt, quay ra nói với cái gương như nói với bạn tri kỷ: côgái tỉnh lại từ trong mộng a, cậu từ thời xổ đại xuyên tới sao?
Chờ tôi rửa mặt xong, Tiểu Tây và Phương Dư Khả đã ởtrong phòng xem TV. Thấy tôi trở lại, Phương Dư Khả chỉ chỉ chùm nho trên bàn:“Ăn chút hoa quả đi. Người tính tình quá mạnh bạo thì phải trừ hỏa. Cẩn thậnnổi mụn.”
Tôi vặt một quả nho, đã lâu không ăn hoa quả tươi,thật ngọt.
Tiểu Tây hỏi tôi: “Còn chưa ăn sáng phải không?”
Tôi lập tức ra vẻ thẹn thùng: “Tiểu Tây, thật là ngại,bình thường em đều dậy rất sớm, nhưng không quen giường, tối hôm qua ngủ khôngtốt, vừa ngủ đã đến giữa trưa. Anh sẽ không cười nhạo em chứ.”
Tiểu Tây cười cười, lộ ra má lúm đồng tiền rất đẹp:“Trong trường đại học rất nhiều người bình minh chín giờ sáng, sáng năm giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-toi-truong-bac-dai/2741645/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.