Không biết Ngô Thời Du là nghe lọt tai lời Nguyên Huỳnh nói hôm đó hay sao, mà mấy hôm sau đi học, hắn thật sự không còn nhắc lại chuyện thử hay không thử nữa.
Nhưng điều đó không có nghĩa là mọi thứ lại giống trước kia.
Ngô Thời Du vẫn rất kiên trì dạy cậu học tập, dù cho có bị cậu lườm tới cháy mặt vẫn rất kiên cường bất khuất, cứng đầu đúng kiểu Ngô Thời Du.
Cũng không phải một mình Ngô Thời Du biết cứng đầu, đồng dạng với hắn chính là Nguyên Huỳnh.
Cậu đương nhiên sẽ không ngoan ngoãn ngồi nghe Ngô Thời Du dạy học. Hơn nữa trước đó hai người còn có mâu thuẫn, cậu rất trẻ con mà thích chống đối hắn.
Ngô Thời Du khoanh tay nhìn cái ót của Nguyên Huỳnh, trầm tư.
Sau một lúc, hắn thở dài nói: "Sao cậu lại ghét học như vậy, là tại vì không thích tôi dạy sao?"
Nguyên Huỳnh hừ lạnh: "Tại vì tôi ghét học, cũng ghét cậu."
Nguyên Huỳnh cực kỳ ghét học.
Cậu hồi tiểu học, học lực chỉ nằm ở mức trung bình, sau này càng lên cao càng phát hiện mình không có khả năng ở mặt này, vì vậy mới điên cuồng lao đầu vào tập luyện cầu lông, thứ mà bản thân giỏi.
Cậu mỗi lần nhìn vào bài vở là lại thấy nhức đầu, thà rằng đánh mười trận cầu lông còn hơn là làm một tờ đề toán.
Khả năng học tập và thể thao của cậu gần như là tỉ lệ nghịch với nhau.
Ngô Thời Du kiên nhẫn giải thích cho Nguyên Huỳnh hiểu: "Tôi biết là cậu rất giỏi cầu lông, sau này thậm chí có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-sinh-gioi-moi-ngay-deu-bam-theo-dai-ca-truong/268094/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.