Edit: ntthireal, mienemenguyen
"Bác sĩ Tôn?" "Tuyển thủ Lâm?"
Vào buổi chiều đầu đông nọ, một chiếc moto phóng ầm ầm đến một quán bi-a. Lúc dừng lại, phía sau bô còn có một luồng khói đen lớn.
Vương Tiếu vừa xuống moto, Khương Hạo đã đi từ trong quán ra, trên người mặc trang phục đấu bi-a, cậu ta thấy chiếc xe cũ của nó thì lập tức phỉ nhổ: "Cậu không đổi nổi cái xe mới à? Rõ ràng tiệm xe nhà cậu đã mở lớn thế rồi mà vẫn lái cái xe cũ rích này, chạy nghe cứ như máy cày ấy, cách cả cây số tôi còn nghe được luôn."
"Hầy, giữ chứ, tôi tiết kiệm mà." Vương Tiếu cười khì khì, đi vào trong quán bi-a quan sát xung quanh.
Quán bi-a này là Khương Hạo mở sau khi tốt nghiệp đại học, ngoài việc cho khách chơi bi-a thì ngoài cửa còn treo biển hiệu "Huấn luyện bi-a cho thanh thiếu niên", cậu ta vừa làm ông chủ vừa làm huấn luyện viên, ấy vậy mà làm ăn cũng không tồi.
Vương Tiếu ngó nghiêng chưa được bao lâu đã thấy mấy bức ảnh treo trên tường, nổi bật nhất là bức ảnh tập thể mà bọn họ chụp vào ngày tốt nghiệp cấp ba. Trong ảnh, vị trí chính giữa ở hàng cuối cùng là Tôn Thành và Lâm Thiên Tây, hai người vừa đẹp trai vừa cao ráo đứng cạnh nhau nên bắt mắt vô cùng.
Chủ yếu cũng là do Khương Hạo phóng to bức ảnh gấp đôi rồi lồng vào khung, trông hệt như cái biển hiệu vậy.
Bên cạnh còn có hai tấm hình lớn rất bắt mắt, hình Lâm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3542595/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.