Hai ngày nay Bắc Kinh đón một trận mưa to.
Từ hành lang của toà bệnh viện cũ, Tôn Thành đi đến bàn hướng dẫn y tế rồi đưa thẻ học sinh cho y tá trực ở đó: "Nhờ chị nói với thầy Lữ giúp, em thi xong rồi nên tới báo danh, hôm nay thầy không có ở đây thì mai em quay lại."
Y tá cụp mắt nhìn thẻ học sinh rồi trả lại cho hắn, cười nói: "Ừ, để chị nói giúp cho. Cơ mà chưa đến lúc bọn em thực tập phải không, sao mới năm nhất đã đến bệnh viện rồi?"
"Không phải thực tập. " Tôn Thành nói: "Thầy Lữ chiếu cố em thôi."
Có lẽ Lữ Quy Phàm không muốn hắn ra ngoài làm thêm hè, gây cản trở việc học nên mới cho hắn một chỗ để ở lại, chuyện thực tập tại bệnh viện cũng có các quy định liên quan, không thể để một mình hắn "vượt rào" được.
"Thảo nào, bác sĩ Lữ tốt như vậy đó, lúc nào cũng quan tâm đến học trò lắm."
Tôn Thành gật đầu, bước ra khỏi cổng chính bệnh viện.
Y tá ở phía sau nói thầm với đồng nghiệp: "Nhóc đẹp trai này lạnh lùng ghê..."
Mưa hãy còn lớn, Tôn Thành đứng dưới mái hiên nhà cong kiểu cũ một lúc, định đợi mưa tạnh, trong lúc đó lấy điện thoại ra bấm gọi cho Cố Dương.
Vừa đổ chuông một tiếng, cuộc gọi được kết nối ngay: "Anh ơi!"
Tôn Thành hỏi: "Thi cử thế nào?"
Năm nay Cố Dương thi vào cấp ba, giọng điệu của nhóc nghe thoải mái vô cùng: "Em nghĩ là ổn. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ngoan/3512631/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.