Tiêu Nhã Hinh cô chính là bông hoa của đất trời, mang sự yêu mị của mình gieo rắc cho toàn bộ nhân thế. Mặc dù là nói có chút hơi quá, nhưng ở trong lòng của người nài đó, Tiêu Nhã Hinh chính là cô gái tuyệt vời như thế, giống như trong cả đời đất này, không ai có thể đem ra so sánh với Tiêu Nhã Hinh cô. Khát vọng muốn có cô ở bên cạnh của anh rất lớn. Đó có thể là do sức mạnh của tình yêu chăng? Anh đã nhận định, cô chính là người con gái tuyệt vời nhất xuất hiện trong cuộc đời của anh, sinh ra là để dành cho anh, dành cho duy nhất một mình anh.
Anh yêu cô. Bằng một cách riêng nào đó, anh yêu cô chân thành, tha thiết. Trong trái tim anh luôn là hình bóng của cô. Nỗi nhớ trong anh kêu gào tên Tiêu Nhã Hinh, ánh mắt của anh mong chờ cô gái tên Tiêu Nhã Hinh. Tiêu Nhã Hinh, cái cô gái nhỏ đáng chết này! Tại sao cô cứ ở lì mãi trong lòng của anh mà không chịu bước ra? Nếu đã là yêu đến điên dại, vậy anh phải lập kế hoạch để cô theo anh về nhà ngay thôi! Anh muốn đánh dấu chủ quyền, anh muốn tuyên bố cho cả thế giới này biết, cô - Tiêu Nhã Hinh chính là người con gái của cuộc đời anh.