Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau
Duyên vạch áo ở cánh tay Hoàng ra...... một vết đỏ loang lổ.... Mấy đứa con trai gần đó cười khúc khích... Bỗng, Hoàng như phát hiện ra thứ gì đó và hét lên: -A!!!! Đứa nào nhét cây mắt mèo vào cặp t thế này? Cả lũ con trai đổ lỗi cho nhau.... Duyên thì ngẩn người, thì ra....không phải.... Hoàng quay lại, thì thầm vào tai Duyên: -Ê, lo lắng cho t đấy à? -Hừ, ai quan tâm chứ!( Cô lạnh nhạt) *Ra về..... 2 tiếng kể từ khi ăn mấy viên kẹo đó... Duyên tiến tới chỗ Hoàng: -Còn....còn ko? -Còn? Còn gì nữa? Tôi hết ngứa lâu rồi? Ủa mà sao hôm nay quan tâm chuyện t bị ngứa quá vậy? Sợ t vì vậy mà chết hả? -........( Duyên ko nói gì, thở phào nhẹ nhõm rồi đi ra chỗ lấy xe) Hôm nay cô có hẹn với Đức tại nhà: -Anh ấy lại đi công tác rồi!( Duyên mở cánh cửa chính) -Anh ấy? Là anh trai cậu à?( Đức) -Ừm. Cậu ngồi đây chơi nhé, đợi lát tôi xuống. Trong lúc chờ Duyên lên trên gác có việc Đức đã ăn vài viên kẹo bông, và tất nhiên Duyên cũng biết... ... 30p sau.... -Trời ơi, sao ngứa quá vậy? Aiza..... Nhà cậu có lông chó hay mèo gì ko đấy?( Đức bất ngờ thốt lên) Duyên đờ người... -À....nhà t có....1 con mèo....(Duyên nói dối á) -Chắc t bị dị ứng lông mèo rồi.....ngứa quá!!! Bỗng!!! Một ý nghĩ vụt lên trong tâm trí cô: “Key?” Cô nhìn chằm chằm vào cậu ta, không nói một lời nào.... Hình như ko chịu được nữa, Đức nói: -Thôi hẹn cậu khi khác, hôm nay t bị dị ứng ngứa quá, giờ phải về thôi... Nói rồi cậu ta vội cầm đồ chạy ra ngoài, Duyên vẫn đờ ra, người như đông cứng lại... Cô cho Key vào nhà??? Tại sao hắn phát hiện ra cô mà ko thủ tiêu luôn? Chẳng lẽ cô ta (ý Duyên là Rane) cũng biết rồi sao? *Căn cứ: Vừa về tới cổng thì bắt gặp Wayie( Đức),Rane ngạc nhiên: -Đi đâu giờ mới về vậy? -Tôi....đi có việc! -Sao....? -À...tôi bị dị ứng! -D....dị ứng? Trước giờ anh đâu có bị thế đâu? -Tôi cũng ko biết nữa... Bỗng, điện thoại của Wayie reo lên.... Là tin nhắn từ Boss: “Gặp tao, ngay lập tức” Wayie ko hiểu chuyện gì, nhưng cũng có linh cảm là cuộc gặp này sẽ rất nguy hiểm...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau