Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau
Cuối tiết ngoại ngữ cô giáo trả bài kiểm tra 45p và nhận xét Duyên thật kỹ càng. Duyên nhìn chằm chằm vào cô Linh, toát mồ hôi… *Giờ ra chơi: Đức vỗ vai hỏi han Duyên: -Sao hôm nay trông cậu căng thẳng vậy? -À….ko….ko có gì!( Duyên lảng đi) -Này, lát t qua nhà cậu chơi được ko? -H….hả? Ko….hôm…..nay tôi bận…..( Bỗng Duyên ngắt lời, suy nghĩ gì đó rồi đáp lại) À, tôi cũng ko bận lắm, cậu đến cũng được. -Ok!!( Đức hào hứng) Duyên đứng dậy, tiến về phía Quân đang cặm cụi đọc sách: -Này, cậu có thích ăn kẹo bông ko? -Ủa? Sao tự dưng hôm nay lại mời t ăn kẹo bông?( Quân ngạc nhiên) -Thì…..hôm qua đi siêu thị, tôi mua nhiều quá nên…. -Cũng được! Quân vừa dứt lời thì “Reng….reng….renggg” – tiếng chuông vào lớp vang lên. Quân quay sang: -Vào lớp rồi, để lát nữa t ăn nhé. -À…..ừ.( Duyên) ... Giờ ra chơi tiết 2: -Ê, Quân, kẹo nè….( Duyên) -Xin lỗi, tôi đang ăn sáng( Quân ngưng một lúc rồi nói tiếp) Hay để mai t vào nhà cậu chơi nhé! -Ừ…. Hoàng thấy 2 người này nói chuyện có vẻ thân mật liền tức tốc chạy tới quàng tay qua cổ Duyên: -Hử? Gì đây? Kẹo à?( Hoàng vừa hỏi vừa lấy ăn luôn) -Ơ…( Duyên ngơ ngác) -Sao? Ko được ăn à? -Ko…ko….cậu cứ ăn đi. Quân nhìn Duyên, đăm chiêu suy nghĩ. Trong khi đó Hoàng lại vơ tiếp 3, 4 viên nữa và ăn rất ngon lành. Sau đó, cô còn cho tất cả các bạn trong lớp ăn kẹo bông, ngoại trừ Quân có lí do và Đức hẹn lát tới nhà cô… ... Tiết 4: tức là khoảng 1 tiếng rưỡi trôi qua… Cả lớp vẫn im lặng, không ai có một động tĩnh gì… Bỗng!!!! -Aiza…..ngứa quá! Sao lại ngứa thế nhỉ?(Hoàng bất ngờ kêu lên) Duyên giật mình, tròn mắt quay xuống: -C…cậu…nói cậu ngứa á? -Ừ! Ngứa kinh lên được ấy!( Hoàng đáp) -Đâu? -Ở cánh tay tôi! -Đưa đây tôi xem nào!( Duyên hoảng hốt) Quân cứ nhìn chằm chằm vào biểu hiện của Duyên và suy nghĩ hồi lâu….
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52
Chương sau