Phong đã rời đi một lúc lâu, tôi mới dần tỉnh trí lại, trầm mặc bước ra khỏi sân bay, trong lòng không thể nói rõ cảm xúc của mình lúc này. Là một đứa con gái bình thường, dĩ nhiên tôi sẽ cảm thấy vui vẻ khi biết có người thích mình. Nhưng trớ trêu thay đó lại là Phong, người tôi vẫn luôn coi là bạn bè thân thiết, anh em chí tình chí nghĩa. Tình bạn có sự xuất hiện của tình yêu, có mấy khi giữ được vẹn nguyên mối quan hệ.
Kể cả khi đã làm rõ cảm xúc của nhau và vẫn tiếp tục mối quan hệ bạn bè, tôi cũng chẳng thể vô tư đón nhận những quan tâm săn sóc của Phong như trước, càng không thể thoải mái mà quàng vai bá cổ cậu ta hay có những hành động quá mức thân thiết.
Mà kể cũng lạ, Phong thích điểm gì ở tôi nhỉ? Chẳng lẽ vì tôi là đứa duy nhất mặt dày mày dạn, kiên nhẫn bắt chuyện với cậu ta từ hồi cấp một? Tôi cảm thấy bản thân chẳng có gì tự hào ngoài khả năng chém gió thành bão và loạt tính xấu có thể viết kín 4 mặt giấy thi vẫn muốn xin cô giáo tờ giấy nữa để viết tiếp. Đấy là nhận xét của tên Đông đáng ghét kia.
Có lẽ tôi bị hắn sỉ nhục từ bé đến lớn nên luôn mang trong mình tâm lý tự ti, chứ thực chất cũng có sức hấp dẫn lắm, nữ chính ngôn tình trong truyền thuyết được người người nhà nhà đều thích đây chứ đâu, hô hô.
Tôi nghĩ rồi không nhịn được cười ngây ngô, mở điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-cach-yeu-thuong-mot-nguoi/3018001/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.