Tiếng trống trường điểm giờ vào lớp, từ bên ngoài một cơn gió xẹt ngang mà nhanh đến nỗi thầy giám thị đứng đó cũng không kịp thấy rốt cuộc là người hay quỷ vừa mới đi ngang. Rầm, một tiếng động banh trời vang lên khiến cả trường giật mình từ từ quay đầu lại. Chỉ thấy một kẻ lom chom, người không ra người, quỷ không ra quỷ đang chật vật đứng lên. Cái mặt trưng ra gãi đầu cười hề hề, còn ai vào đây nữa ngoài cái tên lúc nào cũng đi trễ, đại ma đầu của cả trường.
Hôm nay trên đường đến trường nàng nhận được tin báo mẹ của mình đã qua đời. Quá đau khổ Ngọc Nhi quyết định tự tử nhưng không ngờ nàng lại xuyên không trở về thời cổ xưa. Nhưng trớ trêu là nàng đã biến thành Thái Tử. Những tưởng cuộc sống giàu sang thì ra là không phải khi cô bị chính người cha ruột sai bọn binh lính giết chết. Cả kinh lùi về sau, càng lùi càng sát " Ta có cảm giác ta sẽ chết ngay tại đây".
Nhưng ta đâu biết là sau lưng ta cũng là điểm chết. Ta bỗng nhiên trượt chân và rơi xuống vực thẳm, thì ra hắn ném ta xuống ngay tại vùng hoang vu, mà gần vực thẳm.Ta hận tên Ngọc Hoàng kia, hắn cho ta cái vận mệnh éo le gì thế này. Ta vẫn còn muốn gặp nàng mà, còn muốn lấy vợ sinh con đấy…. Hết thảy trước mắt ta chỉ là một màu đen, trước mắt tối sầm và ta hôn mê....