Tôi tỉnh dậy ở trong phòng ý tế với tấm rèm xanh vây quanh giường.
Thằng Dũng đang gặm kem, đứng bên cạnh hỏi.
" Đỡ hơn chưa bạn?"
Tôi khàn cả cổ họng, chẳng buồn trả lời nó, với tay kiếm nước uống trước.
Dũng hiểu ý tôi, cầm cốc nước ở bàn bên cạnh lên đặt vào lòng bàn tay tôi.
" Đây, uống đi!"
Tôi uống cạn hết cốc nước mới thấy họng mình đỡ hơn, hỏi.
" Mày cõng tao xuống à?"
Dũng bỏ cây kem vào mồm, gặm nốt miếng cuối nói.
" Không phải tao, là thằng..."
Dũng chưa kịp nói hết câu thì giáo viên y tế bước vào.
Cô mặc áo thường ngày nói.
" Dậy rồi à? Khỏe rồi thì về đi để cô khóa cửa, muộn lắm rồi!"
Tôi bật dậy khỏi giường, nhận cặp từ tay thằng Dũng.
Cô theo sau chúng tôi cùng ra ngoài, nhìn tôi dặn thêm.
" Nhớ uống thuốc vào, tối nay thấy không giảm thi nên tới viện."
Dũng nhấc túi nilon trắng nhỏ lên.
" Tao cầm thuốc đây rồi!"
Tôi cảm ơn cô, nhờ Dũng nhét túi thuốc vào cặp rồi trở về nhà.
Biết không phải là Dũng nhưng tôi cũng chưa biết được là ai tốt bụng đến như vậy. Ngồi sau xe Dũng, tôi cố hỏi nhiều lần nữa, nhưng đợt nào cũng bị cắt ngang.
Đến khi nó thả tôi xuống đầu ngõ, cố nán nó lại một chút để hỏi cũng chẳng được, con chó vàng của tiệm giặt ủi bình thường câm như hến nay tự dưng sủa nhặng lên. Tên Dũng vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-cach-de-yeu-anh/3649948/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.