Nhoáng cái thời gian đã qua đi, chả mấy chốc nửa học kì đã trôi qua, ngày công bố điểm thi mọi người đều nháo nhác chen chúc nhau xem điểm ở bảng tin.
Tôi bình tĩnh đợi mọi người tan vợi mới bước tới xem.
" Vãi thứ 6, tao đứng thứ 6 mày ơi!"
Dũng vừa lay người tôi vừa vui mừng nói.
Tôi ngước mắt nhìn lên với vẻ hài lòng ở vị trí trên cùng, cao nhất.
" Vãi, sao lại là thứ nhất? Sao anh tao vẫn ở thứ 2?"
Huy vừa nhăn mặt khó chịu vừa chỉ tay dò vào dòng thứ hai của bảng tin.
Bọn bạn chơi chung hội cùng tên Lâm cũng bất mãn hỏi. Nhưng nhìn tên Lâm lại chẳng có vẻ gì là quan tâm đến, hắn cự lặng im nhìn chằm chằm vào vị trí tên cuả mình. Có phải tôi có vân đề hay không mà lại cảm giác được vẻ mặt của hắn giống như là đang vui vẻ thỏa mãn hơn là bức xúc?
Cảm nhận được tôi đang nhìn chằm chằm hắn, Lâm lập tức trở lại nét mặt trông như ông chú khó tính thường ngày, quay lại nhìn tôi.
" Sao vậy?"
Đúng là do tôi có vấn dề rồi!
Chẳng thèm trả lời hắn, tôi quay người đi luôn.
Vào tới cửa lớp, tôi va phải Đào.
Thấy tôi Đào vui vẻ cười tươi.
" Quân đợt này lại đứng nhất vui ha! đợt sau có thời gian chỉ giúp mình vài bài khó để leo hạng cùng Quân nha?"
Tôi ngại ngùng xoa đầu.
" C, có cái g,gì đâu, a, ăn may ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-cach-de-yeu-anh/3649946/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.