Khương Đường từ từ ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt anh. 
Nước mắt trong mắt Lục Ly đã không còn nữa mà thay vào đó là một ánh mắt tràn ngập tình cảm dịu dàng. 
“Nói tớ nghe, xảy ra chuyện gì?” 
Khương Đường rời khỏi ngực anh, đi đến trước gương trong phòng ngủ soi thử, quả nhiên là có chút bết bát, đầu tóc rối loạn, chỗ cổ áo bị xước một đường, trên cánh tay thì có một vết bầm tím lớn, cũng may trên mặt không có vết thương gì. 
Lục Ly đứng sau lưng cô, luôn nhíu chặt mày chờ cô nói. 
Khương Đường soi gương xong, lấy một miếng bông tẩm cồn nhỏ trong hộp thuốc ra, vừa thoa lên nắm tay trái của Lục Ly, vừa hỏi: “Đau không?” 
Sau đó nói tiếp: “Tớ không sao, lúc nãy gặp hai tên nhận nhầm người thôi.” 
Lục Ly cúi đầu hỏi: “Nhận nhầm người gì?” 
Khương Đường cười: “Bọn họ nghĩ tớ là loại người như Tiêu Yến, chắc là mắt mù.” 
Cô nói xong, ném bông gòn tẩm cồn vào thùng rác, sau đó lấy một bộ quần ra chuẩn bị đi tắm.” 
Tuy là bụng đói đến khó chịu, nhưng trên người bẩn quá, vẫn nên đi tắm thì hơn. 
Lục Ly hỏi: “Người gì, cậu gặp ở chỗ nào?” 
Khương Đường trả lời: “Trời tối quá, không thấy rõ mặt, không nhận ra được, chỉ biết một tên mập một tên gầy.” 
Anh ừm một tiếng, âm thầm thề rằng sẽ tìm cho ra hai tên này. 
Cô xoay người lại, khều khều lên sống mũi anh: “Được rồi, đừng cau có vậy nữa, cười một cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/3509551/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.