Nơi này cũng không xa nhà lắm, Khương Đường quyết định đi bộ về, vòng qua khu nhà xưởng cũ, đi thêm mười phút sẽ về đến đường Khang An.
Cô hái một bó hoa dại trên đường, loài hoa dại nhỏ màu vàng và trắng có thể trông thấy ở khắp mọi nơi.
Lúc về đến sẽ tặng cho tiểu yêu tinh ở nhà.
Mặt trời đã xuống núi rồi, màu trời đã ảm đạm hơn, ra khỏi khu nhà xưởng bên này, hai bên đường dẫn đến đường Khang An, người buôn bán ở hai bên đường đã bắt đầu mở cửa hoạt động.
Cô cầm bó hoa dại nhỏ, tăng tốc đi về phía trước, Khương Đường sợ mùi khói dầu của các cửa hàng sẽ ám lên bó hoa của cô.
Phía trước có một con đường tắt, băng qua con hẻm nhỏ sẽ có thể thấy đầu đường Khang An.
Khương Đường rẽ vào con hẻm nhỏ hẹp và âm u kia, may mà có đèn đường, nhìn đường nhìn vật thì không thành vấn đề.
Đằng trường dường như có tiếng bước chân lộn xộn, cô lập tức đi nhanh hơn, giấu bó hoa dại nhỏ sau lưng, cúi đầu đi về phía trước.
Hai tên côn đồ nửa say nửa tỉnh ở đối diện đi về phía Khương Đường.
Lúc chạm mặt nhau ngay bên cạnh thùng rác, Khương Đường nghiêng người để bọn họ qua trước.
Hai tên côn đồ liếc nhìn Khương Đường, cười hihi haha hai tiếng, đi ngang qua người cô.
Khương Đường thở phào.
Không phải cô sợ, mà cô chỉ không muốn lãng phí thêm bất kì giây nào ở nơi này.
Nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-thich-an-keo/3509550/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.