Mùa đông phương Bắc, tuyết rơi sáng sớm, trong trẻo nhưng lạnh lùng ướt át.
Chân Minh Châu mặc một cái áo khoác màu cam có mũ lông, phối hợp với quần jean màu xanh đậm, đi đôi giày tuyết trông dí dỏm linh động.
Có lẽ bởi vì tính cách của cô lại mặc quần áo dày nhìn trông mập mạp. Mặc ở trên người cô có cảm giác vô cùng hoạt bát. Người khác nhìn cô đều cảm thấy ấm áp, tâm tình đều tốt lên.
Trình Nghiễn Ninh chính là vậy.
Làm cô gái nhỏ khuôn mặt đỏ bừng nhìn về phía anh, tính cách anh có chút trầm ổn, bởi vì che giấu vui sướng. Anh thậm chí không để ý chính mình vô thức đưa tây nhéo tai lạnh như băng của cô, cúi đầu nhàn nhạt nói: “Điên điên khùng khùng, lỗ tai đều đông lạnh đỏ lên, đeo mũ lên.” Dứt lời tay anh duỗi ra tùy ý đem chiếc mũ lông của Chân Minh Châu kéo lên che đầu cô.
Lỗ tai Chân Minh Châu nóng bừng: “…”
Nếu như nói tối hôm qua hai hành động kia của Trình Nghiễn Ninh làm cho cô nghi ngờ. Như vậy buổi sáng hôm nay, trước mặt mọi người anh làm hành động kéo mũ cô lên liền làm cho cô tin vào suy nghĩ kia.
Trình Nghiễn Ninh đang cùng cô nói yêu thương. Trời ạ! Hahaa
Cô ngẩng đầu nhìn anh chỉ cảm thấy như mở cờ trong bụng.
Nhưng ý thức được chính mình đang vui mừng liền dốc sức liều mạng khắc chế cảm giác xúc động, cũng không có nghĩ những người bên cạnh nghĩ như vậy, thoáng cái bổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292915/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.