Thổ lộ thành công phải đối mặt với một đống phiền toái, thổ lộ thất bại liền có thể nghĩ ra.
“Uy.” Chân Minh Châu lấy nhiệt kế ra, vẫy vẫy trước mặt cậu, mở to mắt hỏi “Cậu nghĩ cái gì vậy, mất hồn mất vía.”
Tiểu nha đầu cầm nhiệt kế trong tay, tóc rối tung, vừa mới tỉnh ngủ, một đôi mắt to có chút mơ hồ vô tội, cô nhìn cậu, lại không hiểu được, bộ dáng này có bao nhiêu chọc người.
Tần Viễn thu hồi suy nghĩ, cầm lấy nhiệt kế, nói “Mình xem xem.”
“37,2 độ.” Bỏ nhiệt kế xuống, Tần Viễn thở dài nói “Còn nóng một chút.”
“Không cần lo lắng.” Chân Minh Châu ngửa đầu nhìn bình treo, nhếch miệng cười nói “Xong rồi, ma gọi người lại rút châm ra cho mình.”
Tần Viễn cũng ngẩng đầu nhìn, đứng dậy đi ra ngoài “Lão sư, rút châm.”
Một vị nam thầy thuốc trung niên mặc áo trắng đi qua, vừa rút châm vừa nói “Trở về uống nhiều nước, uống thuốc hạ sốt, phải truyền dịch ba ngày, sau bữa trưa ngày mai lại đây, nhớ kỹ không?”
“Đã biết.” Chân Minh Châu ngửa đầu cười cười.
Bình thường là cô gái hoạt bát hiếu động, bị ốm có chút nhu nhược, cười lên rất ngọt ngào.
Bác sĩ gật gật đầu “Nhanh chóng mặc áo khoác vào, bên ngoài lạnh.”
Chân Minh Châu mặc áo khoác, chạy ra ngoài.
Còn mấy phút nữa mới tan học.
Sân trường có chút im ắng, có cảm giác vắng vẻ.
Chân Minh Châu chôn mặt ở trong áo, cảm giác mát lạnh đập vào mặt, cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292895/chuong-70-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.