Tí tách, tí tách.
Tiếng truyền dịch rất nhỏ quanh quẩn ở bên tai.
Chân Minh Châu mơ mơ màng màng ngủ một hồi lâu, nâng tay lên muốn ngáp.
“Cẩn thận chút.” Tần Viễn nhanh tay nhanh mắt đè cánh tay cô lại, hậm hực nói “Đang châm mu bàn tay.”
Chân Minh Châu mơ hồ nhìn cậu “Mấy giờ rồi?”
“Nha.” Tần Viễn nâng cổ tay đưa đến trước mắt cô.
Kim đồng hồ biểu hiện 11h45.
Chân Minh Châu nga một tiếng, nâng mắt nhìn xung quanh, nghi ngờ hỏi “Tương Tương về lớp rồi?”
“ n, tan học liền đến đây.” Tần Viễn gật đầu nói một câu, nâng tay sờ trán cô một chút, thở phào nhẹ nhõm nói “Không còn nóng nữa, nhưng mà bác sĩ nói phải truyền dịch ít nhất ba ngày.”
“A?” Chân Minh Châu sờ trán mình.
Tối hôm qua, sau khi cô cầm một túi đồ trở về ký túc xá không thay quần áo, đi ra ngoài cũng không mặc, nên bị nhiễm lạnh, khi lên lớp chóng mặt nhức đầu, lúc này ngủ một giấc cả người thoải mái rất nhiều.
Như có suy nghĩ gì, cô buông tay xuống cười nói “ Thứ bình này thật thần kỳ.”
Tần Viễn yên lặng nhìn cô, vừa bực mình vừa buồn cười.
“Liên lụy cậu không học hai tiết.” Thấy cậu nhìn cô chằm chằm, Chân Minh Châu tiếc nuối nói.
“Còn lảm nhảm.” Tần Viễn trừng cô, lấy nhiệt kế ra “Đo một chút, xem bao nhiêu độ.”
“Nga.” Chân Minh Châu cầm lấy nhiệt kế, cúi đầu, tay theo cổ áo len đi vào.
Khi cô phải nằm xuống, Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292894/chuong-70-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.