Tống Tương Tương thay quần áo xong thì đi ra ngoài, thấy hai người vẫn ngoan cố chờ đợi thì có hơi sững sờ.
Tay của Phan Dịch đang xách hai cái túi lớn.
Cô không ngờ rằng anh ta đã thanh toán giúp mình, Tống Tương Tương vội vàng buông quần áo xuống chạy tới, vẻ mặt rất không tự nhiên nói: "Sao có thể để cho anh tính tiền chứ, em có mang tiền theo, hóa đơn đâu, e, trả tiền lại cho anh."
Phan Dịch đưa tay ôm lấy cô: "Khách khí với anh làm gì."
"Không, như vậy không được tốt lắm." Tống Tương Tương bị anh ta ôm vào trong ngực, ấp úng nói.
Ba bộ quần áo tốn tới mấy trăm đồng tiền nha, cô và Phan Dịch quen biết không bao lâu, sao có thể tùy ý xài tiền của người ta như vậy chứ?
Phan Dịch bị dáng vẻ áy náy của cô chọc cười, cúi thấp đầu xuống bên tai cô nói: "Mua quần áo cho vợ mình sao lại không nên nha?"
Tống Tương Tương a một tiếng, cả người đều nóng lên.
Thật ra cô biết có rất nhiều học sinh lúc nói chuyện yêu đương đều sẽ lén lút gọi đối phương là chồng vợ, bởi vì như vậy sẽ biểu hiện sự thân mật của cả hai. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên Phan Dịch xưng hô theo kiểu này đi.
Nhất là anh ấy lại gọi với giọng điệu như vậy!
Làm lòng cô cũng trở nên mềm mại.
Đang lúc Tống Tương Tương vẫn mà đắm chìm trong bong bóng màu hồng không cách nào kiềm chế được thì bên cạnh đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292874/chuong-60-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.