Chương trước
Chương sau
Phan Dịch vẫn tiếp tục trêu ghẹo: "Cái này rất tốt, sạch sẽ, trông em có vẻ rất thanh khiết."

Chân Minh Châu không có nhìn thấy sắc mặt của Tống Tương Tương, cô chỉ cảm thấy người này sao lại không biết xấu hổ như vậy đâu, đang ở trước mặt công chúng nha, bộ dạng cúi người cúi đầu nói chuyện kia của anh ta giống như đang muốn cúi xuống hôn Tống Tương Tương vậy.

Tống Tương Tương đã bị kích thích đến không còn biết nói gì rồi.

Phan Dịch giơ tay lên vén chòm tóc đang rủ xuống ở bên mặt của cô ra sau tai, tiện tay lấy một chiếc áo khoác ngoài bằng vải ni treo trên kệ áo rồi đưa cho cô nói: "Thử cái này một chút đi, mặc ở bên ngoài chiếc áo lông này để anh nhìn một chút."

"Dạ." Tống Tương Tương máy móc nhận lấy chiếc áo khoác ngoài, cúi đầu đi vào.

Phan Dịch nhìn thấy cô kéo tâm rèm lại thì quay đầu liếc mắt nhìn về phía người đang đứng ở cách đó không xa, cười cười nói: "Đẹp mắt không?"

Đẹp mắt cái đầu anh!

Chân Minh Châu bày ra vẻ mặt đầy chính khí đi ra hỏi anh: "Anh luôn dụ dỗ nữ sinh như vậy hả?"

Dụ dỗ?

Phan Dịch hơi nhướng lông mày lên hỏi: "Còn nhớ chuyện ở trên mạng kia sao?"

Nhắc tới sự kiện kia thì sắc mặt của Chân Minh Châu đều không sao tốt lên được, hất khuôn mặt nhỏ nhắn lên nói với anh: "Nếu anh dám có lỗi với Đại Ba, tôi nhất định không để yên cho anh đâu!"

Cô gái nhỏ cao một mét sáu mấy, trắng nõn xinh xắn, khuôn mặt nhỏ nhắn giả làm người lớn nhưng vẫn lộ ra bộ dạng còn chưa dứt sữa, Phan Dịch không nhịn được mà bật cười, lưu manh không đứng đắn cong môi hỏi cô: "Đại Ba? Là ai nha?"

"Tương Tương!" Chân Minh Châu nhất thời tức giận nói.

Phan Dịch à một tiếng, vẻ mặt trở nên hớn hở.

Mother fucker!

Chân Minh Châu tức giận chửi tục trong lòng, còn chưa kịp mắng ra khỏi cửa miệng thì lại nghe thấy một tiếng động.

Tống Tương Tương mặc áo khoác ngoài đi ra, nhìn thấy hai người đều đang mỉm cười (?) thì ngẩn người một chút rồi cười hỏi: "Thấy thế nào?"

"Đẹp mắt."

" Không tệ."

Hai người biểu đạt một ý nói.

Hai màu trắng đen phối hợp với nhau chưa bao giờ là lỗi thời, Tống Tương Tương cũng cảm thấy đẹp mắt, do dự một chút lại hỏi: "Nếu không thì lấy cả ba món này luôn được không?"

Khi con gái mua quần áo thì đều rất thích đi thêm một vòng nữa để lựa chọn món đồ thích hợp, giống như vừa mới mua một món đồ trong cửa tiệm này xong, Tống Tương Tương vẫn còn chưa đi đủ, lúc hỏi câu này thì hơi có chút xoắn xuýt, luôn cảm thấy ở phía sau còn có đồ tốt hơn.

Chân Minh Châu mua quần áo cũng mua như vậy, nhưng không hề khó xử với những thứ này, cho nên lập tức không thể hiểu được ý muốn của cô.

Phan Dịch lại quan sát cô thêm một lần, gật đầu nói: "Theo ý em đi."

"Vậy được rồi."

Tống Tương Tương đi vào trong thay quần áo.

Cô vừa đi vào thì không khí bên ngoài lại trở nên giương cung bạt kiếm.

Phan Dịch nhìn Chân Minh Châu đang tức giận một cái rồi xoay bước đi ra ngoài, cầm ba bộ quần áo mới đi tính tiền.

Hành động này của anh lại làm cho Chân Minh Châu sững sốt một chút, cũng hơi thay đổi cách nhìn về anh.

Con trai đẹp trai nhất vào lúc nào?

Đương nhiên là lúc không nói hai lời đã móc tiền ra trả rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.