Nhưng rõ ràng ——
Buổi sáng mới nắm tay, mới hôn môi mà.
Cô mím môi nhìn người ta chằm chằm, hoàn toàn không muốn thừa nhận nắm tay là bất ngờ, mà hôn môi cũng như vậy.
Ai.
Hay là từ bỏ đi thôi?
Cái ý niệm này đột nhiên xoẹt qua trong lòng, trong đầu cô đột nhiên hiện ra bóng lưng của nam sinh đang láy xe đạp, thành phố ban đêm sầm uất thịnh cảnh chỉ là làm nền, cái bóng dáng tốt đẹp kia đã sớm in thật sâu ở trong đầu cô rồi.
Ngón tay của anh cũng như vẻ mặt vậy, đều lạnh buốt.
Nhưng gò má và khóe môi của anh lại mềm, còn có mùi vị mát lạnh trên người của anh nữa, rất thích ngửi.
Phiền chết được!
Ánh mắt của Chân Minh Châu trở nên phức tạp, bắt đầu suy nghĩ bậy bạ.
Tần Viễn ở bên cạnh nghiêng đầu nhìn cô, không bao lâu sau cũng cảm thấy phiền.
Cô thật lòng.
Ý niệm này đột nhiên xuất hiện khiến anh lập tức mím chặc môi.
*
Theo thông lệ, sau khi chạy bộ xong, học sinh của lớp mười hai ban một sẽ giải tán tự do hoạt động.
Hiếm thấy trong một tiết học thể dục mà đám người Tiết Phi và mấy nam sinh cùng tuổi cái khác lớp hẹn nhau chơi bóng rỗ.
Nhưng hai lớp này còn chưa bắt đầu tranh giải thì một nam sinh bên này của bọn họ lại kêu ôm bụng đi nhà vệ sinh, hồi lâu cũng không thấy trở về. Anh nhìn chằm chằm về phía nhà vệ sinh của nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292852/chuong-46-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.