Lý Thành Công né người tránh sang một bên, sau đó ba ba ba vỗ lên trên bàn của bạn học ngồi ở phía sau hai ba cái, sợ thiên hạ không loạn kêu lên: "Nhìn cái gì, nhìn cái gì, sao không đi ăn cơm đi, tan học tan học!"
"Lý Thành Công!" Diệt Tuyệt Lý giận đến mức đỉnh đầu bốc khói, sau đó nhanh chóng đi tới nắm lấy tay áo của anh ta kéo ra ngoài đi sang một bên giao huấn, "Em đi ra đây cho tôi, tôi không tin hôm nay không trị được tật xấu này của em!"
Lý Thành Công nói leo một tiếng bị cô kéo ra ngoài ngay lập tức.
Trong phòng học dấy lên một trận cười tiếng ồn ào huyên náo.
Chân Minh Châu trợn mắt hốc mồm.
Nhạc Linh San ngồi ở hàng thứ hai ngay cả sách vỡ trên bàn cũng không cất đã vội vàng chạy ra khỏi phòng học.
*
Tan học một hồi lâu.
Trên lầu học chỉ còn lại cười tiếng huyên náo của học sinh lớp mười ban bảy.
Lý Thành Công bị Diệt Tuyệt Lý một đường lôi kéo xuống lầu nói muốn đi tới phòng giáo viên tố cáo, đám người Tần Viễn dở khóc dở cười cùng đi xuống.
Tai nghe từng tiếng quát mắng của Diệt Tuyệt Lý, Tống Tương Tương chỉ cảm thấy đau lỗ tai, than thở nói, "Cậu ta bị trúng tà rồi, đang yên lành lại đi làm căng với Diệt Tuyệt Lý, cộng thêm lần trước, đoán chừng phải gọi phụ huynh rồi."
"Ai biết cậu ta bị trúng gió gì." Từ Mộng Trạch ngước mắt liếc nhìn một cái, lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292850/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.