Chủ nhật, ăn cơm trưa xong.
Chân Minh Châu và Tống Tương Tương cùng nhau đi lên ký túc xá.
Ngày đầu tiên sau khi kết thúc kỳ nghỉ Quốc khánh rơi vào cuối tuần, bắt đầu từ ngày mai thời khóa biểu và lịch làm việc đều sẽ được điều chỉnh, sau khi cùng nhau nghỉ trưa xong, trong lòng Chân Minh Châu vẫn còn có chút phiền muộn, một bên lắc túi giấy trong tay, một bên thuận miệng hỏi Tống Tương Tương: "Nghỉ lễ cậu và Phan Dịch gặp mặt hả?"
" Ừ." Tống Tương Tương gật đầu, vẻ mặt đầy.
" Ừ." Tống Tương Tương gật đầu một cái, mặt đầy vẻ phơi phới.
Chân Minh Châu ho một tiếng tiến tới bên cạnh cô, cười đễu hỏi: "Đã làm cái gì rồi, thành thật khai ra đi!"
Dáng vẻ xấu xa này của làm Tống Tương Tương sợ hết hồn, cô vuốt ngực, tức giận nói: "Làm hết hồn, cậu hù chết mình a —— "
"Cậu đang nghĩ gì vậy, không tập trung gì hết."
"Mình —— "
Tống Tương Tương nhìn cô, xoắn xuyết không biết có nên nói chuyện của Trình Nghiễn Ninh hay không.
Cô vẫn còn đang xoắn xuýt chưa quyết định xong thì Chân Minh Châu lại đột nhiên ngừng bước, khẽ nói: "Có phải là anh ấy hay không?"
"Cái gì?"
Chân Minh Châu hất cằm lên chỉ về phía xa xa: "Ở ngay khúc quanh của ký túc xá đó, mới vừa rồi hình như là Trình Nghiễn Ninh đang đi với ai đó."
Nhất Trung có tổng cộng hai khu ký túc xá, nam nữ sinh ở khác khu, đứng ở một góc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292837/chuong-39-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.