Tống Tương Tương tắm xong, ra khỏi phòng tắm.
Cô đã dùng máy sấy tóc để làm khô tóc và quần áo, trước khi ra khỏi cửa cũng sắp xếp lại phòng tắm, rồi quét dọn sạch sẽ, rất sợ Trình giáo thảo sẽ chê bai.
Tuy nhiên, sau khi đi ra ngoài thì đã không thấy Trình Nghiễn Ninh đâu nữa.
Phan Dịch dẫn cô xuống lầu, mưa đã ngừng, hai người vô cùng không mục đích đi xung quanh, vẫn là cô không nhịn được sự nghi ngờ trong lòng, tò mò hỏi: "Sao anh lại quen biết Trình Nghiễn Ninh vậy?" Lúc đi tắm cô vẫn luôn suy nghĩ về vấn đề này, nghĩ như thế nào thì cũng đều cảm thấy không thể hiểu nổi.
"Từ nhỏ." Phan Dịch ngắn gọn nói.
Tống Tương Tương nga một tiếng, cúi đầu, như có điều suy nghĩ.
"Sao vậy?" Phan Dịch quay đầu qua nhìn cô một cái, chân mày nhíu lại, giả vờ không đứng đắn cười hỏi: "Vừa ý cậu ta sao?"
"Sao có thể!" Tống Tương Tương bị dọa sợ hết hồn, liền vội vàng giải thích, "Anh ấy rất nổi danh ở trường học của chúng em, được rất nhiều nữ sinh theo đuổi, cho nên có chút tò mò mà thôi." Trong lòng lại nghĩ về Chân Minh Châu, thế nhưng cô và Phan Dịch còn chưa quen thuộc đến mức không có gì giấu diếm nhau, cho nên chỉ có thể nói đến đó thì ngừng.
Phan Dịch làm ra một dáng không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị, mỉm cười nói: "Với bộ dáng kia của cậu ấy thì ai có thể đuổi kịp chứ? Đừng nói những cô gái trong trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-duong-vo-ngot-ngao/3292836/chuong-38-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.