Huy đứng hình, tai bắt đầu đỏ lên
“Em, em chắc chứ? Không suy nghĩ nữa sao?” dù rằng trong lòng đã rất muốn ôm chặt An vào lòng nhưng anh cố kìm chế lại
“Anh không tin sao? Hay anh không còn thích em nữa…?”
“Không, không phải!!”
…
“Anh thích em, An à, cả đời này chỉ thích em!” Huy nhịn không nỗi nữa, ôm thật chặt bảo vật của mình trong lòng
“Anh sẽ luôn ở bên cạnh khi em cần, dù có là ở đâu, anh cũng chạy đến thật nhanh, vậy nên đừng sợ nữa nhé, anh luôn ở đây, nên cạnh em này, cô bé của anh” anh dịu dàng xoa đầu nó
Nó, không biết đã bao lần nghe được câu nói chân thành này từ anh rồi nhưng lần nào cũng thế, nó như một làn gió mát nhẹ nhàng lướt qua khiến nó dễ chịu, khiến nó thoải mái, và khiến nó có thể buông bỏ chút gánh nặng đang đè lên đôi vai nhỏ của nó
Huy của nó, anh của nó, cuối cùng cũng thuộc về nó rồi!
…
Dù rằng không muốn, nhưng Huy và An cũng phải tách nhau ra mà đi thay trang phục
“Nhóc con, anh đi mua socola cho em nhé, thay đồ xong liền đưa em”
“Ừm!!”
Lúc này nó mới bắt đầu đo đỏ vành tai
Đợi đến Huy đóng cửa lại, mặt nó đỏ chót lên, vô thức lấy tay che lại
Nó nghe thấy tiếng tim nó đập, rất nhanh và rất lớn
Thì ra, thì ra cảm giác thích một người là như thế này!!!
…
Bên ngoài, Huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3359046/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.