Hoàng nhanh chóng “bế” Huy lên, chạy thẳng vô phòng y tế của trường
May mà Hoàng vẫn còn chút nhận thức, cố tình lấy áo khoác của mình đắp lên người Huy để che cho anh, giữ lấy chút mặt mũi cho người con trai đầy mạnh mẽ kia
Đến nơi, Hoàng đặt Huy nằm thằng xuống, bắt đầu xem còn sống hay đã chết
“An à, lấy giúp anh một cái khăn ấm với một cái khăn lạnh đi!!”
An lập tức nghe lời, chạy đi tìm khăn
Hoàng nhận khăn từ tay nó, 1 khắm đắp lên trán, khăn còn lại để ngay cổ
“Phải đợi một chút xem Huy có tỉnh dậy không đã, vẫn là gọi cho anh Uy đi, em có số mà đúng chứ, An?”
“Ừ, ừm, em, em gọi ngay!!”
Tay chân nó run lên, nó hoảng rồi! Thật sự rất hoảng, đến độ nước mắt đã lưng tròng
“A, alo, anh, anh Uy, anh đến trường có được không ạ? Anh, anh Huy ăn phải tôm rồi!!” nước mắt nó dần rơi
“Hả!? Anh tới liền, em, em bình tĩnh đã nhé An!!! Không sao đâu, Huy sẽ không sao đâu em yên tâm nhé!! Đưa máy cho Hoàng giúp anh đi!” Hoàng ở nhà vội vã đứng lên, vừa nhue điện thoại vừa chạy ra xe
Chẳng biết Uy nói gì với Hoàng, chỉ biết Hoàng cởi bớt áo khoác cùng cái áo hoodie của Huy ra, lấy máy thở mini của trường đưa cho Huy thở
Huy vốn dĩ là người rất sợ lạnh, vậy nên mùa đông mà ra ngoài thì cũng phải mặc ít nhất 3 lớp áo: áo khoác, hoodie rồi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3343342/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.