Huy bắt cái ghế ngồi cạnh An
“Rồi, em ăn đi”
“Anh ngồi kiểu này thì em ăn kiểu gì!!!”
“Cứ ăn thôi có gì đâu chứ~”
An chửi thầm Huy, cuối đầu ăn
Huy ngồi bên cạnh cứ dán mắt vào màn hình điện thoại làm gì đó, lát sau chuông điện thoại lại reo
Là điện thoại của An
Mày An cau lại, là điện thoại của đàn anh kia
“Em bật loa ngoài lên cho mọi người cùng nghe đi”
“Hả, ò… Alo?”
“Alo, là, là An phải không nhỉ? À, à thì, anh xin lỗi!! Xin lỗi vì đã làm ra mấy trò dơ bẩn với em!!”
An chẳng hiểu chuyện gì, cứ ngớ mặt ra
“A, hả??”
“Anh, anh biết lỗi rồi, cho anh xin lỗi nhé!!”
Nó quay sang nhìn Huy. Huy chỉ nhún vai
“Ừm… Dù sao em cũng chưa mất miếng thịt nào, nhưng làm ơn đừng giở mấy trò đó nữa!!”
“Được, được!! Chắc chắn không có lần sau!!!” đàn anh kia hấp tấp
“Vậy em tắt má-”
“A khoan… em, em có thể nói với Huy là giảm nhẹ tội có được không?” Đàn anh ấp úng nói
Nó quay sang nhìn anh đầy bất ngờ, đám bạn cũng liếc mắt nhìn theo
Huy lấy điện thoại An nói:
“Hoặc là vào tù ngồi, hoặc là gia đình phá sản, quý ngài đây chọn con đường nào?”
“À, à thì…”
Còn chưa để vị bạn học kia nói hết, đã có thể một giọng đàn ông chen ngang vào, xem ra là người thân trong gia đình
“Cái thằng con kh*n n"n này!!! Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3334775/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.