“Cái gì mà không sợ làm phiền chứ!!! Hắt xì!”
“Mua cho em socola nóng rồi này” Huy đưa li nước cho An rồi lấy áo khoác của mình choàng lên cho nó
“Ayguu lâu rồi mới quay về đây, nhớ thật nha~”
“Sao tự nhiên anh lại về thế?”
“Còn không phải vì sợ em theo ai kia mà quên mất lời hứa với anh sao~?”
“Anh! Xì, em có mà không thèm quên!!”
…
Vì là giờ ăn trưa nên Huy đưa An xuống căn tin
Dù An đi đằng trước chăm chú nhìn vào điện thoại xem tin nhắn, Huy đi đằng sau cũng bận nghe điện thoại, cả hai đều không ai nhìn nhau nhưng dọc đường, có không ít ánh mắt nhìn họ rồi thì thầm cười khúc khích
“Hô? Lớp em vậy mà lại ngồi ở chỗ cũ của lớp anh sao?”
“Lớp 2 các anh từng ngồi đây sao?” An hơi ngạc nhiên
“Phải đó, vì nơi này gần phòng hiệu trưởng nhất nên thầy có kêu thì còn tiện đi lại ấy mà. Đi thôi, em ăn gì?” Huy đi phía trước lấy khây cho nó
“Hưmmmm, cái này cái này cái này!!” An chỉ tay lia lịa khiến cô căn tin bất ngờ, con bé này ngày thường không phải rất kén ăn sao??
“Ôi chà, hôm nay có người về thăm liền vui mừng ăn nhiều thế à! Con mà ngày nào cũng ăn được như thế cô cũng mừng!” Cô căn tin trêu nó
Nào biết có ai kia đang đứng kế bên tính tiền vô tình nghe được, mặt liền đổi sắc
“Bình thường con bé ăn ít lắm sao ạ?”
“Phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/3334774/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.