An thức dậy trong một căn phòng nhỏ, chợt nó thấy khóe mắt mình ước ước.
Nó lại gặp ác mộng rồi.
Kể từ cái ngày nó biết ba nó đi theo con ma số đề, để lại món nợ to lớn thì nó chưa hôm nào được ngủ yên.
Nó không thích ba nó, càng không thích thứ bài bạc hút máu người kia.
May mắn cho nó, ông trời lấy đi người ba, cho nó lại người mẹ cần cù và hết mực quan tâm nó.
Ít nhất thì nó nghĩ là vậy.
Mẹ nó vất vả sáng đêm chỉ để cho nó ăn học đến nơi đến chốn.
Nó thương mẹ lắm. Nó từng nhiều lần thấy mẹ khóc vì người đàn ông đó, nó từng nhiều lần thấy mẹ mệt vì người đàn ông đó. Mỗi lần như vậy, ước mơ muốn lớn lên thật nhanh, muốn làm việc thật giàu trong nó lại trỗi dậy, thôi thúc nó tiến về phía trước.
Nó chính là tia hi vọng sáng nhất của cái nhà này.
...........
“Cậu giỏi thật đó An, lần nào thì cũng điểm cao chót vót!”
“Sao có thể giỏi như thế chứ!”
An cười trừ, nó vẫn chưa hài lòng với những gì đạt được.
Năm nay nó lớp Chín rồi, nó muốn giành học bổng toàn phần để mẹ đỡ vất vả, vậy nên nó vùi đầu học ngày học đêm, thế mà vẫn chẳng được điểm tuyệt đối.
An mệt mỏi gục xuống bàn. Hôm qua ba nó về, lấy đi số tiền tiết kiệm mà mẹ nó không biết bao lâu mới giành dụm được.
Ba về lúc đã uống say, đánh nó, đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2744009/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.