An bị một cơn cá mộng làm cho tỉnh giấc. Nó thấy mình đang nằm trong phòng y tế liền vội vã ngồi dậy.
Mẹ An từng có một đứa bétrước An nhưng trong một lần đi khám thai, mẹ nó bị người ta xô từ trên cao xuống, vừa gây chấn thương cho mẹ, vừa tác động lên người con. Từ đó về sau, An rất sợ phòng khám.
“Em dậy rồi sao? Ấy đừng ngồi vội, nằm xuống đi, em còn sốt cao lắm đó!”
“Cảm ơn tiền bối đã quan tâm nhưng tôi còn việc phải làm, xin phép”
“Trong lúc em ngất, anh đã cùng các bạn hoàn thiện xong khâu chuẩn bị rồi. Giờ thì nằm đây nghỉ ngơi được rồi chứ?”
“....”
Đó là một mệnh lệnh khó hiểu. Dù sao nó cũng chẳng có ý định nghe lời.
“Tôi lên lấy ít đồ rồi xuống”
“Em lấy gì, anh lấy cho”
“Tiền bối đâu có biết lớp tôi? Để tôi lên rồi quay lại liên”
"Không, em nói tên lớp đi, anh lên lấy" Cậu trai kia đứng chặn ngay cửa, không cho An đi
Nó cũng muốn ở lại lắm nhưng nó sợ vì nó mà vị học bối kia bị ảnh hưởng nên đành tìm cách trốn đi.
Nó định đứng dậy trốn bằng đường cửa số nhưng rất tiếc, chân nó chẳng còn miếng sức lực nào
“Coi chừng ngã. Sao em lại cứ cứng đầu thế hả?”
“Sắp tới giờ giao lưu rồi, anh mau đi chuẩn bị đi”
Nó cố bước xuống giường. Người nó gầy gò như một khúc củi khô, lại thêm vết thương đầy mình nên độ khó của thử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2744008/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.