Trường An sắp có hội thao nên lớp nào lớp nấy cũng vô cùng náo nhiệt
Vì năm ngoái "lỡ tay" giành luôn huy chương vàng môn nhảy xa mà năm nay An không thể thoát khỏi bộ môn đó được
Tan học, nó ở lại trường, tranh thủ tập luyện một chút
"Đây..... thật sự là con gái nhảy sao???" Sơn đứng xem nó nhảy mà há hốc mồm
Từ sau vụ nó bị bắt nạt, ba Huy đã đặc biệt bố trí thêm "vệ sĩ" Sơn cho nó, đi học cùng đi, khi về cùng về, tuyệt đối không có ngày nào vắng mặt
"Em làm gì mà hết hồn thế? Năm ngoái chị cũng bhay3 thế này cơ mà"
"Năm ngoái em đâu có tới hội thao xem đâu..."
"Hả? Không phải năm ngoái anh em giành giải nhạt sao? Vậy mà em lại không tới xem hả?"
"À thì... A, anh hai tới rồi!"
Huy vừa tan học, đến đón hai "đứa em" của mình
"Thế nào rồi nhà vô địch?"
"Sao mà bằng anh được chứ!"
*Chậc chậc, coi anh hai nhìn chị An kìa!* Sơn nghĩ thầm trong bụng
Huy nhìn An với ánh mắt không thể nào mà trìu mến hơn được, giọng nói cũng trở nên trầm và dịu dàng hơn hẳn
Người ta thường nói, đàn ông sẽ hạ giọng xuống khi nói chuyện với người mình thích!
Kèo này thì nhất An rồi, vì Huy chắc chắn sẽ dùng tương lai tốt đẹp, bù đắp cho quá khứ đau thương của nó.
..........
Tập luyện mãi đến tận 6 giờ tối thì họ lên đường về nhà.
Huy đưa An về lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743977/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.