Bọn họ lại cặm cụi ngồi học đến khuya. Dù chẳng nghe ai nói lời nào, chỉ thỉnh thoảng nghe thấy đôi ba câu hỏi bài nhau nhưng xung quanh học cứ như đang tỏa nhiệt, bừng bừng cháy ngày càng mạnh, mặc cho chiếc điều hòa đang ra sức chạy.
Mãi đến 1h sáng, khi nhà Hoàng đột nhiên cúp điện do trận mưa lớn bọn họ mới dừng bút.
"Hả, nhà cậu mà cũng cúp điện nữa hả?" Huy ghẹo Hoàng
"Nhà chứ có phải là bệnh viện đâu mà có điện chạy hoài thưa ngài"
Trong phòng tối thui, chỉ còn ánh sáng từ đèn điện thoại chiếu ra.
"Dù sao bây giờ ngủ thì cũng nóng, thôi thì lấy đồ ăn ra ngoài ban công ăn khuya đi!" Hoàng đưa ra ý kiến, không biết là tốt hay xấu giữa cái trời mưa bão thế này nữa
"Ý hay đó!"
"Em đồng ý!!" Sơn cũng gật đầu nghe theo ý kiến của Hoàng
"Em thì thề nào, An?" Huy quay sang hỏi nó
"Mọi người thế nào thì em thế đó"
"Vậy thì xuống tủ lạnh xem còn gì không nào, hình như hôm qua tớ có mua ít đồ"
Bọn họ kéo nhau xuống lầu, mở toang tủ lạnh ra.
May mà tủ lạnh vẫn còn hơi lạnh, không thì hộp sushi, sữa chua cùng với mớ kem Hoàng rinh về
còn chưa kịp đụng tới đã ngặm ngùi chia tay rồi
Cứ thế, mỗi người một tay, xách hết mớ đồ kiếm được lên sân thượng
Sân thượng nhà Hoàng có mái che, còn có thể kéo cửa đóng lại cho bớt ồn nên rất chill. Hoàng còn tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743968/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.