Sáng hôm sau, lần đầu tiên trong đời, An thức dậy với tâm trạng sảng khoái, không chút lo âu
Nó nhìn sang bên cạnh, thấy Huy vẫn còn đang ngủ ngon lành. Lông mi anh dài, ngũ quan hài hòa, dù là thức hay ngủ cũng đều vô cùng đẹp, làm nó bất giác ngồi nhìn anh hồi lâu
Mãi đến khi nghe tiếng loạt soạt phía Hoàng mới chợt bừng tỉnh, tai lại được dịp ửng hồng
"Em dậy rồi sao? Sao ngủ ít thế?"
"A, vì em quen với việc này rồi ạ, a chết rồi, em muộn giờ làm thêm rồi!!!"
Nó hoảng hốt khi nhìn thấy đồng hồ. Đã 10 giờ sáng rồi và ca làm của nó bắt đầu từ lúc 6 giờ!
"Dù sao cũng trễ rồi, em nghỉ luôn đi" Huy bị tiếng ồn làm cho thức giấc, mơ màng nói
"Không đượ-"
"Huy nói đúng đó. Em làm thêm như thế sao có thời gian nghỉ ngơi được! Nào, em làm ở đâu? Gọi điện cho chủ đi Huy xin nghỉ giúp cho. Nhìn vậy thôi chứ nó mà xin cúp là số dách luôn đó!"
"H, hả, anh ấy từng cúp học hả???"
"Được rồi đừng có nói bậy. Em đừng tin nó, đưa điện thoại cho anh đi"
"Mới sáng ra mà mấy anh chị nhiều sức ghê" Sơn là người dậy cuối cùng, mắt vẫn còn đang nhắm tịt, cố níu lấy giấc ngủ quý giá của mình
"Dậy rồi thì mau vệ sinh cá nhân đi nhóc"
"Aaaa em muốn ngủ thêm chút nữa"
"Ui da!" Hoàng gõ một cái vào đầu Sơn làm em nó tỉnh hết cả ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-cam-on-vi-da-keo-em-ra-khoi-con-ac-mong/2743966/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.