Úc Đường đưa tay sờ mũi, còn cảm thấy ẩn ẩn phát đau. Nhớ tới chuyện vừa rồi, trong lòng cô tuy là khó chịu, nhưng cũng chỉ là cười lạnh một tiếng cho qua không giữ trong lòng.
Kỳ Nguyệt ngồi xuống bên cạnh Úc Đường, thật cẩn thận quan sát sắc mặt của cô, phát hiện sắc mặt Úc Đường không tốt, cũng chỉ đành nuốt những lời muốn nói trở về, không dám nói ra.
Nhịn rồi lại nhịn, Kỳ Nguyệt vẫn không kìm được, lúc vào tiết học, lặng lẽ ghé vào người Úc Đường nói: "Bọn họ thật quá đáng." Vẫn là lời dạo đầu như mọi khi, Kỳ Nguyệt phẫn nộ nói: "Lại có người tung tin nói xấu cậu."
"Sao chứ?" Úc Đường kinh ngạc, "Là ai nhàn rỗi không có chuyện gì làm sao? Còn không ngừng nghỉ một chút?"
Thấy Úc Đường vẫn một bộ dáng không mặn không nhạt, Kỳ Nguyệt hận sắt không thành thép nói: "Sau cậu không để ý trọng điểm vậy? Những người đó nói hươu nói vượn cậu cũng không tức giận? Rõ ràng trường học đều đã hỗ trợ bác bỏ tin đồn, nhưng những người này chỉ nguyện ý tin tưởng những gì bọn họ nguyện ý tin tưởng. Như thế nào cũng phải cố ý hãm hại cậu."
"Nếu cậu đã nói vậy, thế nào cũng phải hãm hại tớ, thế mà cậu vẫn để ý tới bọn họ, đây không phải chính mình chịu tội sao? Cậu yên tâm đi, con người đều dễ quên, chờ đến lúc tốt nghiệp sẽ không có người nhớ nữa." Úc Đường có chút bực bội, nhưng lại không có biểu hiện ra ngoài, cô tìm ra lỗi sai trong đề, đặt ở trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-anh-benh-khong-nhe/1745010/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.