Vệ Hòa Bình đúng lúc chuồn ra ngoài để đi vệ sinh khi còn chưa tan học nên đã lỡ mất lão Tần.
Các học sinh ở hàng ghế đầu im lặng.
Bạn học ở cửa trước trông cũng trạc tuổi họ, nhưng đã có đường nét của một người đàn ông trưởng thành. Áo khoác sẫm màu, áo len cổ lọ, chân dài, đi ủng quân đội, không mặc đồng phục học sinh, một khuôn mặt rất dễ nhận biết nhưng lại là một khuôn mặt xa lạ.
Mẹ nó, trông thật không dễ chọc... sợ là đến đây tìm Giang Hoài để trả thù.
Không ai nói lời nào.
Tâm trạng Tần Dư Hạc không tốt. Cậu ta từ trường về trước hơn một tuần, bắt chuyến bay nội địa qua đêm, từ Luân Đôn đến thành phố B, hơn mười giờ... Kết quả, cậu ta xuống máy bay và gửi một tin nhắn cho Giang Hoài, nhưng cả buổi mà Giang Hoài không trả lời cậu ta.
Cậu ta thậm chí còn không nói với bố mẹ về việc xin nghỉ phép và trở về nước sớm, người đầu tiên cậu ta thông báo là Giang Hoài, nhưng Giang Hoài lại phớt lờ cậu ta.
Cảnh còn người mất.
Nói tới là muốn rơi nước mắt.
Giang Hoài đã thay đổi.
Giang Hoài không còn yêu cậu ta nữa.
Trước khi đến trường của Giang Hoài, Tần Dư Hạc đến một khách sạn gần đó thuê phòng, cất tạm hành lý vào khách sạn... Bố mẹ cậu vẫn không biết cậu đã về nước nên cậu đành phải ở khách sạn một thời gian.
Tuy nhiên, Tần Dư Hạc nghĩ, nếu Giang Hoài thành tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoc-ba-alpha-nam-im-nao/2715932/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.