Tiêu Ngọc Sương bị hắn tập kích liền kinh hãi, vốn muốn đẩy hắn ra, nhưng nàng rất nhanh liền từ bỏ ý định đó, người trước mắt này chính là người đã cứu sống gia gia của nàng, hơn nữa, nàng cũng có hảo cảm không tệ đối với hắn, nàng thật sự không muốn đẩy hắn ra.
Tuy nhiên nàng vẫn giãy giụa một chút, ít nhất khi đó còn chứng minh nàng không phải một người dâm đãng tùy tiện, nhưng cơn khoái cảm truyền tới làm nàng không nổi lên chút sức phản kháng nào, mà thuận theo đó ưỡn ngực lên phía trước, để cho ngực nàng dán chặt lên tay hắn.
“Đừng... nơi này... không được...”
Trong lòng nàng có một cỗ kích thích không nhẹ, ở ngay tại bên cạnh giường gia gia, lại làm ra chuyện này, vừa xấu hổ, vừa kích thích.
Lên tiếng đáp lời nàng là một bàn tay áp lên kiều đôn đàn hồi của nàng, rồi chậm vuốt ve, nơi đó quả thật là đàn hồi vô cùng, cảm xúc từ tay truyền đến khiến hô hấp hắn gấp dần.
“Ư.. ư...”
Mà không chỉ hắn, cả Tiêu Ngọc Sương cũng không thở nổi, hai nơi mẫn cảm nhất của nàng vậy mà bị hắn nắn đến đủ loại hình dáng, mặt ngọc đỏ lên, trong cổ họng vang lên từng tiếng rên rỉ.
Cánh tay chậm rãi đưa vào bên trong giữa hai chân, nơi đó ướt nhẹp, Lục Viêm đương nhiên là biết chuyện gì xảy ra, hắn không khỏi cười lên quái dị, làm cho Tiêu Ngọc Sương thẹn thùng muốn chết, nếu đổi lại bình thường có khi nàng đã ôm mặt chạy đi, nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoanh-hanh-yeu-than-ky/2246855/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.