"Này. . . . . .Phác họa này, đến tột cùng là vẽ cái gì a?" Vấn đề Đường Khảo đặt câu hỏi, cũng chính là nghi vấn lớn trong lòng Đinh Lam và Phương Hân.
"Mạc Phi có dị năng mượn vật thông linh, ban nãy tay nàng nắm kiếm Keris, liền có thể kết nối cảm xúc với người cùng thanh tà binh này quan hệ mật thiết nhất ―― Đại khái chính là chủ nhân của thanh kiếm này, khi còn sống cảnh tượng nào khắc sâu trong trí nhớ nhất." Vũ Văn nhìn chăm chú phác họa trong tay.
"Ba người này, thoạt nhìn không giống người Trung Quốc a. . . . . .Người kia mang giày bốt, vừa nhìn chính là cách ăn mặc của người Hồ (Trung Quốc cổ đại gọi những dân tộc ở phương bắc hoặc Tây Vực) ." Đinh Lam lấy tay chỉ vào một nam nhân trên bức tranh đang khoanh tay ngồi trên lan can của hành lang.
"Ừ, nhìn trang phục của hắn, tựa hồ là một người Hồ Ba Tư, tuy rằng hắn đang ngồi, nhưng đã cùng bạch y nhân dựa vào cột trụ đứng bên cạnh cao xấp xỉ, nếu đứng lên, thật đúng là đồ sộ." Vũ Văn cũng đồng ý cách nói của Đinh Lam.
"Nam nhân mặc đồ trắng kia, kiểu dáng y phục sao kỳ quái như vậy a? Chiều rộng tay áo, có chút giống Hán phục của đám nhân sĩ ái quốc hiện tại trên mạng khởi xướng, nhưng cẩn thận nhìn lại có rất nhiều chỗ không quá giống. . . . . ." Phương Hân là con gái, đối với kiểu dáng thiết kế trang phục rất nhạy cảm.
"Vị nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719853/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.