Cứ như trong phim điện ảnh Hollywood, xe cảnh sát bao giờ cũng đợi sau khi hết thảy đã yên ổn trở lại mới ô oa ô oa chạy tới, lúc này đây tựa hồ huyên náo quá lợi hại, cũng không có người cường điệu phong tỏa tin tức gì đó nữa, các phóng viên như ruồi nhặng ngửi được mùi chen chúc đến, điều này cũng khó trách, lão tổng tập đoàn tự sát, quản lý cấp cao tinh thần thất thường, một người bị chém ngang thắt lưng, còn có một khối bạch cốt được đưa ra ánh sáng, cũng đủ để thành phố này nghị luận hết một tháng.
Chiếu theo quy tắc làm việc, trợ thủ Tiểu Lý của Lưu Thiên Minh muốn đưa Vũ Văn và Cố Thanh về cục lấy lời khai, Lưu Thiên Minh mỏi mệt bất kham lại hướng gã khoát tay ý bảo: "Không cần nữa, là chuyện gì xảy ra tôi đều biết, thả bọn họ trở về nghỉ ngơi đi."
Ngay khi Cố Thanh dìu Vũ Văn đi qua người Lưu Thiên Minh, hai nam nhân tâm chiếu bất tuyên (trong lòng ngầm hiểu không cần nói ra) nhìn nhau, trong ánh mắt kia hàm ý không cần nói cũng biết -- Chuyện Đoạn Long Đài còn chưa chấm dứt!
Bác sĩ Lý ở bệnh viện Nhân Dân 4 đối với Vũ Văn Thụ Học lần thứ hai tiến cung (ý trên mặt chữ, nghĩa là tiến vào cung điện đó, giữ nguyên văn của tác giả) cảm thấy phi thường ngạc nhiên, mới ra ngoài chưa đến vài ngày, lại gãy thêm vài cái xương sườn, hơn nữa còn chấn động não nhẹ. Nhìn Cố Thanh cùng đi với Vũ Văn là hình tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719799/quyen-1-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.