Một khắc Lưu Thiên Minh hấp tấp xông vào phòng bệnh kia, Vũ Văn và Cố Thanh không tự chủ được đều lùi về phía sau một chút, tuy rằng hai người bọn họ cũng không có bất luận tiếp xúc nào, nhưng vừa rồi khoảng cách giữa hai người đã vượt quá khoảng cách an toàn của tâm lý người thường.
Hai người tận lực lui về phía sau, khiến trong lòng Lưu Thiên Minh có chút tư vị không đúng, nhưng anh vẫn đem tâm tình không vui nổi lên đè ép xuống, dù sao hiện tại có chuyện quan trọng hơn cần xử lý.
"Đều ở đây a?" Lưu Thiên Minh giả vờ điềm nhiên như không đi đến cạnh hai người.
"Ừm? Anh tra được gì sao?" Lực chú ý của Vũ Văn thoáng cái tập trung đến Lưu Thiên Minh bên này.
"Thi thể Cố Thanh trông thấy trong văn phòng Bồ Viễn đã không thấy nữa!"
"A?" Cố Thanh mở to hai mắt, chẳng lẽ hao tổn tâm cơ mới tìm được manh mối lại bị chặt đứt? "Anh xác nhận thật sự không thấy nữa sao? Anh hình như không nhìn thấy được cái kia mà?"
"Tôi quả thật nhìn không thấy, nhưng tôi dùng chân đem mỗi nơi có thể đi trong văn phòng Bồ Viễn đều giẫm lên một lần! Vũ Văn, cậu đối với thi thể mất tích có ý kiến gì không? Chẳng lẽ đối phương đã phát hiện chúng ta tìm thấy ra thi thể?"
Vũ Văn cúi đầu trầm tư, cũng không đáp lời.
Lưu Thiên Minh lại quay đầu nhìn Cố Thanh: "Đúng rồi, Cố Thanh, cô có biết một nữ nhân tên là Tống Xảo Trĩ không?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719771/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.