Tuy rằng Cố Thanh không bị thương, bác sĩ vẫn dặn dò cô ở lại phòng bệnh truyền dịch nghỉ ngơi, bị kinh hách quá độ Cố Thanh cũng vui vẻ thả lỏng toàn bộ, thành thành thật thật nằm trên giường bệnh, nhưng chỉ nằm đến hoàng hôn, cô liền cảm thấy không thú vị nữa, e ngại kim vẫn còn cắm trên tay, cô chỉ có thể vô cùng buồn chán nhìn áng mây ngoài cửa sổ bị tà dương nhiễm hồng, ngẫu nhiên có một hai đám mây hình dáng kỳ quái tựa như rồng lại tựa như hổ trôi nổi qua, sẽ liền kích thích từng đợt gợn sóng trong lòng cô.
Đến thành phố C chỉ ngắn ngủi 10 ngày, Cố Thanh đã trải qua một loạt sự kiện không thể tưởng tượng nổi nhất trong đời. Du hồn mơ hồ bất định, quái vật giương nanh múa vuốt, thi thể tử trạng khủng bố. . . . . .Hết thảy mọi thứ này, tựa hồ ít nhiều đều có liên hệ với cô, mà thần kinh Cố Thanh, cũng theo đó càng căng càng chặt.
May mắn, còn có hai vị kia, luôn phấn đấu quên mình cứu giúp cô, thay cô chia sẻ áp lực, mà ngay cả đại cẩu ghé vào dưới giường này cũng vậy, cũng rất có phong độ kỵ sĩ. Nghĩ đến đây, Cố Thanh nhịn không được thoáng nở nụ cười, chợt, lại khe khẽ thở dài một hơi, giữa hai đầu lông mày trôi qua từng đợt phiền não.
Editor: Bánh Tiêu - chỉ post tại: http:// banhtieu137.blogspot.com
"Cốc. . . . . .Cốc cốc. . . . . ." Có người nhẹ gõ cửa.
Là y tá đến đổi bình truyền dịch sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/2719767/quyen-1-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.