Chiếc Santana màu trắng vững vàng chạy về hướng ký túc xá độc thân của Cố Thanh, Cố Thanh lái xe cùng Vũ Văn ngồi ở ghế phó lái một đường không nói chuyện, ngồi ở băng ghế sau là hắc cẩu Huyền Cương cũng thành thành thật thật không rên một tiếng.
Hai người một cẩu trở lại nhà Cố Thanh, Cố Thanh sắp xếp cho Vũ Văn tắm rửa, lại nấu cho y và Huyền Cương một phần mì gói, trong nhà cũng chỉ có thứ này có thể ăn. Cố Thanh lại lái xe đi đến siêu thị gần đó mua cho Vũ Văn vài bộ quần áo cùng cồn i-ốt, bông y tế và băng gạc xử lý vết thương, đây chính là lần đầu tiên Cố Thanh để một người nam nhân bước vào nhà của cô chính cô cũng không rõ vì sao lại đối với Vũ Văn như vậy, có lẽ chỉ là vì hiện tại Vũ Văn nhìn qua rất cần sự giúp đỡ của cô đi. . . . . .
Khi Cố Thanh về đến nhà lần nữa, Vũ Văn đã nằm ngủ trên giường của cô trên mặt và trên cánh tay y là vết thương xanh tím rất xúc mục kinh tâm (nhìn thấy mà đau lòng) , Cố Thanh than nhẹ một tiếng, lấy ra cồn i-ốt bông y tế và băng gạc, đơn giản rửa sạch băng bó một chút. Bởi vì là lần đầu tiên làm chuyện này, lăn qua lăn lại xong vết thương của Vũ Văn, Cố Thanh cũng mệt mỏi quá chừng, cô ngồi trên ghế salon nghỉ ngơi, rất nhanh đầu liền ngã sang một bên, tiến vào mộng đẹp.
Chờ đồng hồ treo trên tường báo giờ Cố Thanh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuyen-dan-lo-nhan-he-liet/25777/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.