Hạ Úc Thanh kề điện thoại vào sát lỗ tai như sợ để xa một chút cô sẽ không thể nghe thấy tiếng của Lục Tây Lăng.
Khiến cô thất vọng rồi, Lục Tây Lăng không nói được, anh chỉ nói: “Tôi không ở Nam Thành. Xa, không cần đến.”
“Tôi không sợ xa.” Cô lập tức đáp lời.
Điện thoại yên tĩnh một lúc, Lục Tây Lăng nói: “Mấy ngày nữa là xuất viện rồi. Bên đây loạn lắm, tôi còn phải xử lý công việc. Em đến đây thì tôi phải cho người tiếp đãi em. Em ở trường học hành cho tốt.”
Hạ Úc Thanh nhận ra tốc độ nói của Lục Tây Lăng chậm hơn bình thường, giọng điệu cũng yếu hơn trước.
“...Tôi không thể đến thật sao?”
Lục Tây Lăng vẫn kiên định: “Nghe lời.”
“Bên chú chỉ có Chu Tiềm à?”
“Có cậu ấy là đủ rồi. Em đừng nói chuyện này cho người khác, nhất là bà nội.”
“Vâng.”
Đến lúc này, giọng điệu Lục Tây Lăng chậm lại: “Tôi còn có việc. Em đi học đi, đừng lo.”
Hạ Úc Thanh ‘vâng’ một tiếng, chỉ nói ‘bye bye’, không nói ‘nghỉ ngơi cho khỏe’.
Bởi vì cô không định nghe lời Lục Tây Lăng.
Cúp điện thoại, cô gửi tin nhắn cho Chu Tiềm để anh ta gửi định vị của bệnh viện qua. Cô viện cớ muốn đặt hoa trên mạng giao cho Lục Tây Lăng.
Chu Tiềm nhanh chóng gửi địa chỉ và số phòng bệnh. Hạ Úc Thanh tra bản đồ ra số xe buýt, đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-vu/2593438/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.