Bồ Huyền Chi đi rồi, bên cạnh Bồ Thần chỉ còn lại Hạng Hổ và Thân Vệ của Bồ Dương, bọn họ đột nhiên mất chủ, hoảng sợ không chịu nổi ở Kiến Khang trời xa đất lạ này mấy ngày liên tục, vừa rồi lại thiếu chút nữa bị cấm quân dẫn đi, hiện giờ Bồ Thần đã tới, hoảng loạn, bi phẫn, sợ hãi nhất thời vọt lên trong lòng bọn họ. Hạng Hổ quỳ xuống nói: “Thuộc hạ bảo vệ Gia chủ không chu toàn, xin Thiếu chủ giáng tội!”
“Xin Thiếu chủ giáng tội!” Thân Vệ còn lại cũng quỳ bịch xuống đất.
Bồ Thần biết những người này đi theo phụ thân đánh nam diệt bắc nửa đời người, phụ thân mất, tự trách nhất chính là bọn họ, nhưng, phụ thân mất, bọn họ bảo vệ không chu toàn cũng là sự thật. Hắn đảo qua mặt từng người: “Phụ thân bị người ám sát, các ngươi thật sự có tội. Nếu còn muốn ở lại Bồ thị, liền trợ ta bắt được hung thủ!”
“Tại hạ vì nghĩa không thể chối từ*!” Mọi người hô lớn.
(*义不容辞 nghĩa bất dung từ)
Bồ Thần nâng Hạng Hổ dậy, thấp giọng: “Đưa ta đi nhìn phụ thân trước.”
Hạng Hổ vội dẫn Bồ Thần tới phòng của Bồ Dương. Bắt đầu từ ngày Bồ Dương bị ám sát, nơi này vẫn luôn được Hạng Hổ canh phòng nghiêm ngặt, xác chết vẫn không di chuyển. Chỉ thấy trên giường, Bồ Dương nằm ngửa, ngực trái bị vũ khí sắc bén đâm thủng, vết máu đã sẫm. Bồ Thần thấy cảnh này, lửa giận và bi thương đè nén một đường lại xông lên, hắn quỳ gối trước giường Bồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-hanh/2519191/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.