Hôm sau Bồ Thần thức dậy đã là mặt trời lên cao. Hắn là bị đánh thức bởi tiếng đập cửa dồn dập.
“Thiếu chủ! Thiếu chủ!” Hình như là tiếng của Đường Vũ, Bồ Thần mơ mơ màng màng nghĩ, mở cửa phòng.
“Chuyện gì?” Bồ Thần bôn ba một đường, đêm qua lại một hồi kinh tâm động phách, giờ này còn có chút chưa tỉnh, lại thấy Đường Vũ đầy hăng hái, đầy sức sống.
“Thiếu chủ, hôm nay có Nguyệt Đán Bình*, vừa mới đưa thiếp mời.” Đường Vũ đưa thiếp mời trong tay giống như hiến vật quý, “Nghe nói lúc này là Nguyên Hóa Công tự mình xuống núi bình luận, chúng ta cũng không thể bỏ lỡ.”
(*月旦评: bình luận về một nhân vật nào đó vào mỗi tháng.)
Bồ Thần nhận thiếp mời, thấy phía trên thật sự viết Nguyên Hóa Công thân mời, không khỏi dâng lên mấy phần hứng thú. Sau khi triều Cảnh diệt vong, thế gia khó khăn, rất nhiều danh sĩ* xuất thân từ các thế gia lớn ẩn cư nơi núi sâu để cầu tị thế*, mà trong đó Nguyên Hóa Công là người nổi tiếng nhất. Nguyên nhân liền ở chỗ tuy Nguyên Hóa Công ẩn cư núi sâu, nhưng mỗi tháng nhất định xuống núi một lần tổ chức buổi Hội bàn suông ở ven hồ Yến Tước, chỉ có người nhận được thiếp mời mới có thể tham gia. Trong buổi Hội bàn suông, Nguyên Hóa Công cần phải bình luận về thời thế và nhân vật, xưng là Nguyệt Đán Bình. Năm đó, chính là bốn chữ ‘Anh hùng loạn thế’ của Nguyên Hóa Công để bình về Bồ Dương thời còn trẻ chưa bộc lộ tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-hanh/2519189/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.