Hoàng hôn buông xuống, các vị khách cũng lần lượt rời khỏi. Chu Ngự bởi vì phải kịp thời chạy về Lư Châu, liền từ biệt Bồ Thần ở ngay trong rừng trúc. Lúc hai người đang lưu luyến chia tay, Tề Đại đã đi tới, hành lễ nói với hai người: “Hôm nay tâm sự việc nước cùng với hai vị, Tề mỗ được lợi rất nhiều.”
Chu Ngự nói: “Tư Quân huynh kiến thức sâu rộng, bổn vương bội phục.” Hắn nhìn khí độ trong trẻođiềm tĩnh * của Tề Đại, lại nghĩ tới đáp án muốn nói lại thôi của y vừa rồi, không khỏi thêm một câu: “Tư Quân huynh am hiểu giải quẻ, bổn vương cũng nhận được quẻ tượng của Nguyên Hóa Công, mong Tư Quân huynh giải cho bổn vương.”
(*Nguyên văn 霁月清风 tễ nguyệt thanh phong: bộ dạng điềm tĩnh tốt đẹp.)
Tề Đại cười nói: “Mấy ngày nữa Tề Đại sẽ trở về học cung Quảng Lăng. Đại vương cứ tới chơi bất cứ lúc nào, nhất định quét thềm chờ*.”
(*Nguyên văn 扫阶以待 tảo giao dĩ đãi: quét dọn sạch sẽ chờ khách đến.)
Chu Ngự cười ha ha xoay người rời đi. Bồ Thần cũng vừa muốn cưỡi ngựa rời đi, Tề Đại bỗng gọi hắn lại: “Thiếu tướng quân xin dừng bước.”
Bồ Thần tràn đầy nghi hoặc: “Có chuyện gì?”
Tề Đại thấy khách khứa xung quanh đã đi gần hết, nói nhỏ: “Có lẽ là Tề mỗ hơi đường đột, nhưng không thích hợp giải thích ở chỗ này. Chẳng biết có thể cho phép Tề mỗ đến phủ Thiếu tướng quân để nói hay không?”
Bồ Thần nghĩ Tề Đại xuất thân từ Tề thị Quảng Lăng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tuoc-hanh/2519185/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.