“Việc này… chớ có hiểu lầm, bởi vì nước Hoa Hạ ta có rất nhiều người nước ngoài đến, cho nên đã tự chế ra phiên bản tiếng Hán bằng nhiều ngôn ngữ khác…”
Nói xong, Lãnh Thiên Minh liền ung dung lấy ra một quyển sách, cười nói: “Đây chính là ngôn ngữ phương Tây được Hán hóa, vừa khéo ta có cầm theo một bản”.
Y Lệ Sa Bạch nghi hoặc nhìn Lãnh Thiên Minh, sao tên tiểu hoàng đế này lúc thì khiến người ta có cảm giác sâu không lường được, lúc lại thấy hắn như một tên đần vậy nhỉ…
“Xem ra hoàng đế bệ hạ rất để tâm đến Đại Bất Liệt Điên của chúng ta”.
“Đương nhiên rồi, Đại Bất Liên Điên cũng chú ý đến nước Hoa Hạ ta mà”.
Y Lệ Sa Bạch mỉm cười, nói: “Nếu mọi người đều đã hiểu nhau, vậy thì ta đi thẳng vào vấn đề nhé! Ta biết rõ dã tâm của ngươi không chỉ là đại lục Tây Âu. Phải biết, trên thế giới này còn có những vùng đất rộng lớn, bao la hơn thế nữa, dù đại lục Á Âu có hợp lại thì e cũng chưa chắc chiếm được một nửa thế giới”.
“Lục địa Phi ở Nam Hải, lục địa Mỹ ở cực tây, còn có lục địa Nam Dương ở vùng biển sâu, mỗi một mảnh đất đều chứa đựng tài nguyên vô hạn, mà muốn đến đó thì sự hùng mạnh của hải quân đóng vai trò quyết định tất cả. Cho nên, tìm kiếm một minh hữu có được hải quân hùng mạnh… đó mới là lựa chọn tốt nhất, không phải sao?”
Lãnh Thiên Minh giật mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet/621509/chuong-791.html