Chương trước
Chương sau
Những người này không ra tay với người khác chứng minh bọn chúng cũng không muốn làm to chuyện, chỉ muốn ép Quản Cùng vào chỗ chết, cũng chứng minh rằng Quản Cùng rất có khả năng đã điều tra ra bí mật khiến chúng sợ hãi, điều càng khiến người ta lo lắng là những kẻ này rất có khả năng có liên quan đến quân đội...

"Mẹ kiếp, đây là muốn chơi đến cùng với lão tử à".

Lãnh Thiên Minh không kiềm chế được chửi bới, tin tức của bản thân hắn quá ít, căn bản không thể nào xuống tay, Quản Cùng lại sống chết khó lường, cũng không biết tên thầy y điên kia có đáng tin không.


"Đi, gọi tri phủ thành Trường An, Phúc An Sơn tới đây cho ta".

Lãnh Thiên Minh nói.

"Rõ".

Nếu chuyện là do Phúc An Sơn này mà ra thì hắn ta nhất định cũng là một trong những người tham gia, chỉ là không biết tên Phúc An Sơn này rốt cuộc biết được bao nhiêu, diễn vai trò gì, nhưng hiện tại nút đột phá duy nhất chỉ có hắn ta mà thôi.

Phủ đệ Phúc An Sơn.

Trong thư phòng, Phúc An Sơn vẻ mặt lo âu, đang thu dọn hành lý của mình.

Đột nhiên có một người đi vào.

"Trương tướng quân, sao ngươi lại tới đây, không phải đã hẹn gần đây không được gặp nhau sao?"

"Ta tới là do ý kiến của bên trên, Quản Cùng rốt cuộc đã điều tra được gì? Tại sao ngày hôm đó hắn ta lại tới tìm ngươi?"

Phúc An Sơn nói: "Tên nhãi đó có lẽ chỉ điều tra được chứng cứ chúng ta buôn lậu muối ăn, cho nên muốn chạy tới trực tiếp chất vấn ta, về phần chuyện khác thì hắn ta không nhắc tới".

"Ngươi chắc chắn hắn ta chỉ biết những chuyện này?"

"Có lẽ có thể chắc chắn, chúng ta không phải có người ở công sở Liêm Chính sao, các ngươi có thể bảo họ xác nhận lại".

"Chỉ điều tra ra ngươi buôn lậu muối ăn mà ngươi dám điều động ám vệ đi ám sát Quản Cùng, có phải ngươi điên rồi không?"

Phúc An Sơn sợ hãi nói: "Ta... ta hết cách rồi, hắn ta nhất định sẽ đi tìm nhân chứng, đến lúc đó ta cũng không sống được, hơn nữa ta cũng đã dặn dò chỉ giết một mình Quản Cùng".

"Khốn nạn, ban đầu ta không nên kêu Ám Ảnh phối hợp với ngươi, giết chết Quản Cùng khiến bên trên phẫn nộ, hiện nay cũng đã kinh động tới cả hoàng thượng rồi, một khi hoàng thượng muốn đích thân điều tra chuyện này thì cả tổ chức sẽ liên lụy vì ngươi mất".

"Ta... ta biết, cho nên... không phải ta đang... chuẩn bị rời khỏi nơi này sao? Hoàng thượng tuyệt đối không thể tìm được ta, cho dù có tìm được ta, đánh chết ta cũng không nhận, bọn họ không có chứng cứ, ngược lại Quản Cùng thì chắc hẳn phải chết".

Tay Trương tướng quân đó xoay đầu nhìn về bên ngoài, một người mặc áo đen đi vào.

"Ám Ảnh, Quản Cùng không còn cơ hội sống nữa chứ?"

Hắc y nhân trả lời: "Tướng quân yên tâm, là ta đích thân ra tay, mặc dù không giết chết hắn ta ngay tại chỗ nhưng cũng chắc chắn chết không nghi ngờ".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.