Chương trước
Chương sau
Lãnh Thiên Minh nhìn Mộ Như Tuyết, cười nói: “Ta đã đến rồi thì không đi nữa, để nhũ mẫu chăm sóc Thần An, chúng ta cùng nhau ôn lại chút kỷ niệm”.

“Phụ hoàng, con muốn ngủ với mẫu thân…”

“Nhóc con, đến lúc ta và mẫu thân của con ngủ chung rồi”.


Mộ Như Tuyết không nhịn được mà cười mắng: “Người có thể nghiêm túc một chút lúc ở trước mặt con được không, nhỡ dạy hư thằng bé thì sao?”

“Sợ gì chứ? đàn ông không hư, đàn bà không thích!”

Đảo Tô Cách Lan, đế quốc Đại Bất Liệt Điên

Mấy chục chiếc thuyền buôn lớn đỗ bến cảng, rất nhiều xe ngựa đã đợi ở đó từ trước, là thương nhân Tô Cách Lan hợp tác với đoàn buôn.

Phụ thân của Mã Hoạ Đằng đang hồ hởi chào hỏi đám thương nhân người Tô Cách Lan, còn Lãnh Hàn và Mã Hoạ Đằng lần lượt bước xuống thuyền.

“Hi, Tiểu Mã yêu quý”.

Một người đàn ông vạm vỡ bước tới, ôm lấy khuôn mặt Mã Hoạ Đằng rồi hôn một cái, Lãnh Hàn đứng bên cạnh trợn mắt há mồm.

“Con mẹ nó, đồng chí Tiểu Mã, ngươi không phải gay đấy chứ?”

Thấy ánh mắt của Lãnh Hàn, Mã Hoạ Đằng bất lực nói: “Đây là truyền thống của người Đại Bất Liệt Điên, trưởng bối gặp nhau đều thơm lên má để biểu đạt nỗi nhớ của mình”.

“Còn có truyền thống như vậy sao, quả nhiên là một đất nước kỳ diệu”.

Ngay lúc này, một người trung nguyên đi tới.

“Xin hỏi, người là công tử Lãnh Hàn sao?”

Lãnh Hàn lặng lẽ gật đầu.

“Tại hạ là Nghiệp Thành, được Tấn thống lĩnh phái tới đón tiếp ngài”.

Đội thương nhân thời cổ đại có quyền hạn rất cao vậy nên hầu như không có hạn chế nào. Chỉ cần ngươi có tiền, ngươi muốn đi đâu cũng được!

Sau khi đám người kia tạm biệt phụ thân của Mã Hoạ Đằng thì lập tức rời đi. Lần đi tới Đại Bộ Liệt Điên này, phụ thân của Mã Hoạ Đằng nhận được uỷ thác từ triều đình, cũng biết con trai của mình có chuyện lớn cần làm nên không hỏi gì nhiều.

“Giờ chúng ta đi đâu? Có manh mối nào của Nữu Khắc Man không?”

“Mạc thống lĩnh dặn, trước tiên đưa ngài đi tham quan tàu chiến của Đại Bất Liệt Điên rồi sau đó mới nghĩ cách tiếp cận Nữu Khắc Man”.

“Tham quan tàu chiến của bọn họ? Liệu có nguy hiểm không?”

Nghiệp Thành cười nói: “Người Đại Bất Liệt Điên không giống người trung nguyên chúng ta, bọn họ vô cùng kiêu ngạo và tự tin, những thứ mà chúng ta cho là cơ mật, bọn họ trước giờ không hề giấu giếm. Lát nữa chúng ta đi tới bến cảng là có thể nhìn thấy tàu chiến của bọn họ rồi”.

“Hả?”

Lãnh Hàn không khỏi kinh ngạc. Những thứ mà hắn ta cho là vũ khí bí mật, nên được bảo mật thật kỹ thì người Đại Bất Liệt Điên lại chẳng chút để tâm, cũng không rõ là tự tin hay tự cao nữa.

“Thật không ngờ, trong mắt bọn họ, tàu chiến không phải là thứ gì đó quá bí mật, vậy tại sao bọn họ lại giam lỏng Nữu Khắc Man?”

“Nghe nói nữ hoàng của Đại Bất Liệt Điên là Y Lệ Sa Bạch đích thân hạ lệnh, đây cũng là lần đầu nữ hoàng quan tâm đến một tên thường dân như vậy”.
Một lúc sau, mấy người bọn họ đến một bến cảng cực lớn, trước mắt là rất nhiều tàu chiến khổng lồ neo đậu sừng sững trên mặt biển. Tuy không thể tới gần nhưng từ xa nhìn lại cũng đủ khiến người khác cảm thấy bàng hoàng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.