Chương trước
Chương sau
Thống soái thân quân rất nhanh bắt đầu tới từng quân đoàn, từng quân doanh.

"Ai là con trai độc nhất trong nhà ra khỏi hàng, đã có vợ con ra khỏi hàng... những người này có thể miễn rút thăm, những người khác theo thứ tự, mỗi tổ 10 người bắt đầu rút thăm..."

Rất nhanh lớp đầu tiên gần 10 vạn người được rút ra, ai ai mặt cũng xám ngoét như tro tàn.


"Ca... đệ... đệ rút trúng rồi, làm thế nào đây?"

"Đừng sợ, ca thay đệ đi, sau này nhớ không được khiến mẫu thân tức giận nữa, chăm sóc mẫu thân cho tốt nhé".

"Ca... vậy còn huynh thì sao?"

"Huynh đệ, đây là số mệnh, tránh cũng không được".

"Ca..."

10 vạn binh lính rút thăm sinh tử được phân thành hai tổ, mỗi tổ 5 vạn, uống xong rượu hùng tráng là bắt đầu đợt tấn công của bọn họ.

Gần 5 vạn người ngựa không một ai hô hào, ai ai cũng ánh mắt đỏ ngầu nhìn về phía trước, khi còn cách khoảng 500 thước là bắt đầu tru lên như sói đói lao tới...

Mạc Nhị Cẩu từ xa nhìn thấy đội quân tấn công hôm nay, có một dự cảm rất không tốt.

"Lý đại nhân, binh lính hôm nay cảm giác có gì đó không đúng".

Lý Thành cũng lo lắng nói: "Nếu như ta đoán không nhầm thì bọn họ nhất định là đã rút thăm sinh tử, cho nên hôm nay những người này căn bản không có ý định sống quay về".

Mạc Nhị Cẩu thở dài nói: "Haiz, đều là anh hùng, chiến tranh đánh đến mức này đã không còn phân đúng sai nữa, bảo mọi người chuẩn bị kỹ lưỡng, trận đánh tiếp theo e rằng sẽ khó đánh hơn đấy".

Khi loạt bắn của đội súng kíp khiến từng hàng quân địch ngã xuống, kẻ địch phía sau lại không còn tránh né mà mượn sự che chắn của người phía trước, càng xông lên liều mạng hơn.

Vô số cung nỏ không ngừng bắn về phía đập lớn trong đường sông, mặc dù cự ly bắn và lực sát thương của bọn họ còn lâu mới bằng súng đạn, nhưng dạng tấn công cường hãn không sợ chết này vậy mà lại khiến bọn họ áp tới càng lúc càng gần.

Rất nhanh có không ít binh lính xông đến đập nước lớn, đội súng kíp nhất thời căn bản không có thời gian để ý đến quân đội ở phía trước và hai bên sườn phía sau, chớp mắt vô số người bị bắn giết.

"Rút... rút về đập lớn số ba, thuẫn bài thủ lên, chặn kẻ địch lại".

Đội súng kíp nhanh chóng bắt đầu rút lui về sau, rất nhiều thuẫn bài thủ, trường thương thủ quân Hắc Kỳ xông lên đập nước lớn, hai bên chớp mắt liền giáp lá cà với nhau.

Từng cỗ thi thể trượt xuống từ hai bên sườn đập nước, từng binh lính mới lại xông lên đập nước.

Lý Thành lo lắng đứng nhìn, nói với Mạc Nhị Cẩu: "Cứ tiếp tục như vậy thì người của chúng ta sẽ tiêu hao không chịu nổi đâu".

"Hết cách rồi, trận này bắt buộc phải vượt qua".

"Cho người của ta lên nhé?"

"Không được, tình hình trận chiến lúc này có cho người của ông lên cũng vậy, mệnh lệnh cho đội đại bác, hỏa lực chi viện, mỗi khẩu pháo bắn 10 phát".

"Oanh... oanh... oanh".

Tuyệt đại đa số hỏa dược đều được Lãnh Thiên Minh mang tới thành Thiên Khải, bởi vì nếu như không có hỏa lực cường đại, muốn hạ được thành Thiên Khải trong thời gian ngắn căn bản là không thể, cho nên Mạc Nhị Cẩu vẫn luôn không nỡ sử dụng hàng loạt.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.