"Bẩm lão phu nhân, cháu gái của người mấy năm trước lâm bệnh giờ cũng đã hoàn toàn khỏe mạnh, mấy năm nay ở trong thôn trang, ngoại trừ giúp bà Lý làm ruộng ở bên ngoài, thì ta còn có chế tác hương liệu để bán lấy tiền trợ cấp cho sinh hoạt thường ngày, cháu gái nhớ rõ lão phu nhân lúc trước cứ vào ban đêm lại ngủ không yên giấc rồi tái phát bệnh cũ, nên ta cố ý làm cho người làm chút an thần hương, chỉ tiếc ta đột nhiên bị đuổi ra ngoài, một chút hương cũng chưa tới kịp mang đến cho người."
"Đuổi ra ngoài?" Giọng nói của Lão phu nhân ngay tức khắc trầm xuống, "Bách Lí gia là chủ thôn, kẻ nào lại lớn mật đến như vậy, lại dám đem ngươi đuổi ra ngoài?"
Bách Lí Thu Thủy chớp chớp mắt, trong đôi mắt trong suốt trắng đen rõ ràng đã không còn đọng lại nước mắt, tuy nói nàng và lão phu nhân có quan hệ huyết thống tổ tôn với nhau, nhưng dù sao cũng đã xa nhau lâu như thế nếu khóc quá nhiều thì không chừng sẽ chọc người bực bội.
"Là bà Lý, bà ấy không biết làm sao mà đột nhiên đem ta đuổi ra ngoài thôn, ta thật sự không có nơi nào có thể đi, lúc này chưa được cho phép đã trở lại, Thu Thủy còn phải thỉnh lão phu nhân không trách phạt ta." Bách Lí Thu Thủy hạ thấp người, trong đôi mắt nước mắt đã dâng trào nhưng lại nhẫn nhịn mà không chảy ra.
Lão phu nhân có chút động lòng, "Nha đầu ngốc, đây là nhà của ngươi, ngươi chỉ là ở bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-yeu-nghiet-doc-sung-thu-nu-ta-phi/214997/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.