Bữa trưa ở căng tin cũng chỉ vì “người xa lạ” kia mà kéo dài hơn bình thường. Tôi và Linh Lan phải đứng dậy kéo Minh Nguyệt và Tường Vi thìhai bạn ấy mới chịu đứng lên ra về. Cứ nghĩ là an ổn mà về ai ngờ lúc đi ngang qua chiếc bàn ” người xa lạ” đang ngồi thì cậu ta tự nhiên đứnglên bước ra nên tôi không kịp tránh né. Thế là tôi và người cậu ta đụngvào nhau,bởi vì mất đà nên tôi té xuống sàn nhà. Thật may vì tư thế cũng không quá mất mặt..
Minh Nguyệt và các bạn vội đỡ tôi dậy và giúp tôi phủi đi bụi trênsàn quần áo. Lúc này cái “người xa lạ” kia cũng bị bất ngờ nhưng có lẽvì khỏe hơn tôi nên không té. Cậu ta nhìn tôi một chút rồi mới khẽ nói.
– Xin lỗi nha. Không cố ý đụng vào bạn. Bạn không sao chứ.
Tôi ngây ngốc khẽ lắc đầu nhưng lại không nói được câu nói được câunào. Lần đầu tiên ở gần cậu ta tới thế, lần đầu tiên được nghe giọng nói của cậu ta. Tôi không thể ngờ được là một con người lạnh lùng cao ngạonhư cậu ta lại có giọng nói ấm áp như vậy.Không phải là kiểu nhẹ nhàngngọt ngào của con gái mà nó trầm ổn và ấm áp.
– Bạn thực sự không sao chứ.
“Người xa lạ” hỏi tôi lần nữa khi tôi vẫn cứ ngây ngốc đứng yên tạichỗ. Lúc này Minh Nguyệt cũng kéo tay tôi lay mạnh khiến tôi giật mình.Tôi vội vàng đáp lại cậu ta.
– Ừhm.. Mình không sao.
“Người xa lạ” nghe tôi đáp vậy thì nói.
– Vậy tôi đi trước..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-tu-truong-nu-sinh-gilenchi/56183/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.